Tô Bắc nghe giọng Lộ Nam bỗng nhớ lại cảnh tượng hai người thân mật khi ở bên nhau.
Cô cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng.
“Lộ Nam, anh còn nói nữa là em cúp máy đấy, bây giờ đang là thời gian làm việc!” Tô Bắc ngượng ngùng, nhắc lại sự thật này một lần nữa.
Lộ Nam bất đắc dĩ nhớ tới vẻ mặt ngượng ngùng của cô gái nhỏ nhà mình, cũng không trêu cô nữa.
“Được rồi, anh không nói linh tinh nữa. Bắc Bắc, buổi trưa lên đây ăn cơm với anh được không?” Lộ Nam nhẹ giọng hỏi.
Tô Bắc hơi lo lắng.
“Lỡ như bị người khác nhìn thấy thì sao? Em cảm thấy không hay lắm!” Tô Bắc do dự từ chối.
Lộ Nam lắc đầu.
“Không sao, nếu nhìn thấy thì em cứ nói lên đưa tài liệu là được!” Lộ Nam thay Tô Bắc viện cớ.
Tô Bắc lắc đầu, cô vẫn chưa đồng ý.
“Em không muốn, em thấy như vậy ảnh hưởng không tốt!” Tô Bắc nói.
Lộ Nam có chút buồn bực.
“Bắc Bắc, nếu em không lên thì anh sẽ công bố quan hệ của chúng ta, đến khi đó anh có thể công khai đến tìm em!” Lộ Nam bá đạo nói.
Tô Bắc lập tức bế tắc.
Cô biết chuyện này Lộ Nam có thể làm được.
Cô bĩu môi, vẫn có chút không tình nguyện.
“Được rồi được rồi, trưa nay em lên là được chứ gì!” Tô Bắc nói.
Lúc này Lộ Nam mới hài lòng gật đầu.
“Thế mới ngoan chứ, Bắc Bắc ngoan của anh…” Lộ Nam dịu dàng nói.
Tô Bắc hơi ngượng ngùng, cô nhanh chóng cúp máy.
Tô Bắc vừa ngồi xuống bật máy tính lên, màn hình máy tính đột nhiên tối đen.
Tiếp theo trong máy tính bỗng xuất hiện một bức ảnh một đứa bé đang cười thật tươi.
Ngón cái của đứa bé hướng xuống dưới, làm động tác và vẻ mặt khinh bỉ.
Tô Bắc ngây người.
Bộ phận công nghệ thông tin của tập đoàn Thịnh Thế hẳn là tương đối mạnh, sao lại xuất hiện tình huống như này?
Tiếp theo, lại xuất hiện một hình ảnh càng không bình thường hơn nữa.
Trên máy tính phát một loạt ảnh khiêu dâm của ngôi sao nữ nổi tiếng Tô Noãn, cùng với một vài video của cô ta với đạo diễn và nhà sản xuất, hình ảnh quả thật rất khó coi.
Tô Bắc cảm thấy có chút không thể tin nổi.
Cô cau mày nhìn những tấm ảnh lướt qua. Cảnh tượng đó quả thật quá đẹp, đẹp đến mức Tô Bắc không dám nhìn thẳng.
Ảnh của Tô Noãn được chiếu đúng mười phút. Sau đó trong màn hình xuất hiện một bé trai tết tóc đuôi sam, cậu bé không ngừng đung đưa bím tóc, cuối cùng xoay người làm động tác lè lưỡi vào màn hình máy tính, rồi càng ngày càng nhỏ.
Cuối cùng biến mất trong màn hình.
Trên màn hình xuất hiện vài chữ thật lớn.
Đại Ma Vương, chú không được lắm nha!
Tô Bắc đột nhiên sững sờ.
Đại Ma Vương, đang nói Lộ Nam sao?
Nhưng xưng hô này dường như cô chỉ nói với hai bé cưng mà thôi.
Vẻ mặt Tô Bắc lập tức cực kỳ phức tạp.
Vừa nãy cô nghe thấy âm thanh nói chuyện và huyên náo bên ngoài, dường như máy tính của cả cao ốc tập đoàn Thịnh Thế đều rơi vào tình trạng tê liệt.
Tổn thất hôm nay đã đủ để Lộ Nam phải đau đầu.
Chỉ là, vì sao hai bé cưng lại nhằm vào Lộ Nam?
Hai đứa chiếu ảnh và video của Tô Noãn thì cô có thể hiểu được.
Nhưng mà Lộ Nam và hai đứa, chắc hẳn không có bất cứ hiềm khích gì!
Tô Bắc nghĩ mãi mà không ra.
Cùng lúc đó, trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế, toàn thân Lộ Nam tản ra ý lạnh như muốn đóng băng mười dặm.
“Bộ phận công nghệ thông tin nhiều người như vậy đều là đám vô dụng à? Đến một hacker cũng không bắt được, tôi còn giữ các người lại làm gì? Người ta đã khiêu khích tới tận cửa rồi, vậy mà các người vẫn bó tay không làm được gì! Cút hết cho tôi!” Giọng Lộ Nam mang theo lửa giận ngút trời, gần như cả tầng lầu đều đang rung chuyển.
Mười phút liền, máy tính của cả tập đoàn Thịnh Thế đều ở trạng thái tê liệt.
Nhưng một đám nhân tài công nghệ thông tin lại chỉ giương mắt nhìn, không có bất kỳ cách nào, để cho đối phương ra vào như chốn không người.
Đây là điều cực kỳ mất mặt!
Bao nhiêu năm nay, Lộ Nam chưa bao giờ bị ngã một vố đau như vậy.
Mười phút này đã khiến tổn thất của tập đoàn Thịnh Thế lên tới hơn 300 tỷ, điều này bảo anh làm sao không tức giận cho được.
Lộ Nam đen mặt, giọng nói lạnh lùng có thể khiến người khác đông thành vụn băng.
“Vân Phàm đâu? Vân Phàm đi đâu rồi?” Lộ Nam lớn tiếng hướng ra bên ngoài phòng làm việc hét lớn.
Mấy thư ký tổng giám đốc ai nấy đều nơm nớp lo sợ, đến thở mạnh cũng không dám.
Tô Linh Ngọc lấy hết dũng khí, đứng trước cửa văn phòng Lộ Nam.
“Tổng… tổng giám đốc, trợ lý Vân vẫn chưa đến, anh ấy… anh ấy nói hôm nay có việc, có lẽ sẽ tới muộn một lát…” Tô Linh Ngọc lắp bắp nói.
Mặt Lộ Nam tối sầm lại.
“Sao vào thời khắc quan trọng thì ai nấy đều như xe bị tuột xích vậy. Lập tức bảo cậu ta đến văn phòng cho tôi!” Lộ Nam hét lên với Tô Linh Ngọc.
Tô Linh Ngọc vội vàng gật đầu.
“Tổng giám đốc, tôi đi gọi cho trợ lý Vân ngay đây!” Tô Linh Ngọc nói xong, nhanh chóng biến mất ở cửa văn phòng tổng giám đốc.
Lộ Nam hít sâu một hơi.
Bộ phận công nghệ thông tin đều là đám vô dụng, không làm gì được một hacker.
Tổn thất lần này nặng nề như vậy, xem ra chỉ đành để Vân Phàm truy lùng.
Lộ Nam có cảm giác, người này sẽ tới lần nữa.
Tô Linh Ngọc gọi cho Vân Phàm, anh ấy vừa nghe thấy có chuyện gấp liền vội vàng chạy tới.
Khi Vân Phàm vào văn phòng, Lộ Nam đang nhíu mày ngồi trước bàn làm việc, không biết đang nghĩ gì.
Vân Phàm nhanh chóng bước tới.
“Tổng giám đốc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Vân Phàm lên tiếng hỏi.
Lộ Nam hít sâu một hơi rồi chậm rãi lắc đầu.
“Cậu qua đây mà xem, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?” Giọng Lộ Nam nghe có phần mệt mỏi.
Vân Phàm đi tới trước bàn làm việc của Lộ Nam rồi mở máy tính ra, chỉ xem một lát đã đại khái biết có chuyện gì xảy ra.
“Người của bộ phận công nghệ thông tin hoàn toàn không có cách nào với đối phương, cho nên tôi mới nhanh chóng gọi cậu về, tôi thấy rất có khả năng đối phương sẽ tới lần nữa!” Lộ Nam nói.
Vân Phàm không hiểu.
“Tổng giám đốc, mục đích của đối phương là gì, tôi thấy chắc hẳn không có tài liệu gì bị đánh cắp. Hơn nữa những thứ họ phát đều nhằm vào Tô Noãn, chỉ là vì sao họ lại chọn máy tính của tập đoàn Thịnh Thế? Phát những thứ này có lẽ cũng là một loại khiêu khích chúng ta!” Vân Phàm phân tích.
Lộ Nam gật đầu.
“Mặc dù người của bộ phận công nghệ thông tin không có cách nào với đối phương nhưng họ cũng nói công ty không bị mất tài liệu gì. Xem ra, có lẽ là đối phương nhằm vào tôi!” Lộ Nam nói, sắc mặt lại trở nên tối tăm.
Vân Phàm nghĩ một lát.
“Tổng giám đốc, nếu không bị mất gì thì vẫn coi như quá tốt rồi. Bây giờ tôi sẽ chú ý 24/24, nếu đối phương lại tới thì tôi sẽ tỉ mỉ xem xem rốt cuộc họ là ai!” Vân Phàm nói.
Lộ Nam đưa tay xoa lông mày.
“Cũng chỉ đành như vậy, với kỹ thuật máy tính của cậu còn có thể khiến tôi yên tâm một chút!” Lộ Nam mệt mỏi nói.
Đột nhiên Vân Phàm hô lên một tiếng.
“Tổng giám đốc, anh xem! Đây là gì?” Giọng Vân Phàm hơi giật mình.
Lộ Nam lên tiếng trả lời rồi nhìn qua.
Anh nhìn thấy cửa sổ nhỏ hiện lên ở góc phải phía dưới màn hình máy tính, có đủ loại ảnh khiếm nhã về cuộc sống không đứng đắn của ngôi sao nữ đang nổi Tô Noãn.
Lộ Nam nhíu mày, nếu anh đoán không lầm thì người này chắc hẳn là cùng một người với người tấn công máy tính công ty.
“Mở ra, nhấn vào xem xem rồi nhân tiện tra địa chỉ IP!” Lộ Nam trầm giọng nói.
Vân Phàm gật đầu, đầu ngón tay thao tác thật nhanh.
Lộ Nam nhìn bàn phím máy tính không chớp mắt, hy vọng Vân Phàm có thể tra ra chút gì.
Hình ảnh và video khiếm nhã của Tô Noãn như nấm mọc sau mưa. Gần như ảnh của cô ta đã xuất hiện trên tất cả các trang web lớn, chỉ trong vòng hai ba tiếng mà lượng người xem đã vượt hơn trăm triệu lượt.
Sau lưng Lộ Nam có chút lạnh, người đứng sau việc lần này chắc chắn vô cùng lớn mạnh.
Vân Phàm tra một hồi lâu, cuối cùng mặt xanh mét, quay người lại.
“Tổng giám đốc, tôi không tra được địa chỉ IP. Địa chỉ tra ra được gần như trải rộng khắp các nơi trên cả nước, căn bản không biết được thật giả!” Vân Phàm khó xử nói.
“Đến cậu mà cũng không tra ra được sao?” Sắc mặt Lộ Nam càng thêm nghiêm nghị.
Anh suy nghĩ một lát rồi nói tiếp: “Vậy điều tra địa chỉ IP của thành phố này đi, tôi không tin không tìm ra được. Người có khúc mắc với Tô Noãn, đồng thời có khúc mắc với tôi hẳn là đã ít lại càng ít, 90% là người của thành phố Nam Hy này! Cậu điều tra lại đi!” Lộ Nam nói.
Vân Phàm gật đầu.
Một lát sau, sắc mặt anh ấy lại càng khó coi hơn.
“Tổng giám đốc, thành phố Nam Hy có tới hơn một nghìn địa chỉ IP, không biết được thật giả, chúng ta cần tra từng cái sao?” Vân Phàm hỏi.
Sắc mặt Lộ Nam hoàn toàn trầm xuống.
Anh không biết rốt cuộc mình đã đắc tội với ai mà người đó lại đối phó với anh như vậy.
Hơn nữa, đối phương còn là một cao thủ máy tính.
Trong ấn tượng của anh, ngoài Vân Phàm ra, anh chưa từng gặp ai có kỹ thuật máy tính cao siêu hơn cả!
Trong lúc Vân Phàm và Lộ Nam điều tra về cao thủ máy tính.
Tô Noãn đã về nhà kêu trời trách đất với Tô Vân Thiên.
“Ba, ba mau xem đi, chắc chắn là con đàn bà đê tiện Tô Bắc dùng thủ đoạn này hại con. Bây giờ danh tiếng của con đã vô cùng xấu, lần này chị ta hài lòng rồi chứ. Ba mau bảo chị ta dừng lại đi, nếu không con sẽ thật sự hoàn toàn bị huỷ hoại!” Tô Noãn khóc một cách vô cùng đau đớn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!