Một tháng sau tôi trở lại thị xã để tiếp tục công việc của mình cô bạn thân cùng phòng đã tự tay nấu cơm để tiếp đón tôi trở lại,tôi đã rất vui khi biết Yến tự nấu nướng bởi hai năm sống cùng nhau nó luôn nhận việc rửa bát còn tôi sẽ là người đi chợ nấu cơm, vì nó khá vụng mấy cái việc bếp núc , nhìn mâm cơm bạn thân nấu tôi cảm động gần khóc
– Yến à mày nấu cơm thật đó hả?
– Ừ hôm nay tao tự đi chợ tự nấu nướng để chào mừng cô bạn thân quay trở lại đấy, mày cảm động lắm đúng không?
– Ừ mày làm tao cảm động muốn khóc luôn rồi này.
– Trời đất… nào tao ôm cái nhé…
Hai đứa ôm nhau một cái rồi cả hai phá lên cười,
– Nào ăn đi bạn ơi…ăn nhiều vào nhé.
– Ờ mà này ăn vào có ch-ế-t không đấy?
– Ch-ế-t sao được .. mày phải tin tưởng ở tao chứ.
– Ờ vậy tao ăn đây , ngon quá luôn bạn à..
Rồi hai đứa vừa ăn cơm vừa buôn chuyện rôm rả, xa nhau có 1 tháng thôi mà lắm chuyện để nói thế không biết,hai đứa nói mãi không hết chuyện luôn, một lúc sau cái Yến thông báo một tin cực kỳ quan trọng
– Ánh ơi tao muốn thông báo cho mày một việc quan trọng .
– Việc gì thế hở?
– Tao đã xin được số điện thoại của anh quản lý đẹp trai rồi mày ơi…
– Ái chà mày tính theo đuổi anh ấy thật hả?
– Ờ tao đã suy nghĩ cả tháng nay rồi giờ tôi quyết định tao sẽ chính thức theo đuổi anh ấy.
– Mày đã xác định rõ mục tiêu rồi thì mày phải cố gắng hết mình nhé, cố lên .
– Cám ơn mày nhé, có mày ủng hộ là tao yên tâm rồi.
– Ờ thế mày đã nhắn tin với ta chưa, anh ta có cởi mở không?
– Tao chưa , tao mới nhờ chị tổ trưởng xin số điện thoại hộ tao lúc sáng nay mà tao vẫn chưa giám nhắn tin mày ạ.
– Sao thế, mày không nhanh đứa khác tán mất đấy.
– Tao cứ thấy ngại ngại sao ý…
– Ngại cái gì chứ , Hải Yến mạnh mẽ mà tao biết đâu rồi hả??
– Thế theo mày tao nên nhắn mở đầu như thế nào để không bị quê nhỉ?
– Thì mày cứ thẳng thắn nói với anh ta là mày thích anh ta ngay từ cái nhìn đầu tin đi, nếu anh ta trả lời tích cực thì mày có cơ hội còn anh ta bơ mày thì chắc anh ta có người khác rồi , đơn giản vậy thôi mà.
– Ừ vậy để tao nhắn tin cho anh ấy luôn đây.
Sau đó Hải Yến đánh liều kết bạn zalo với anh quản lý đẹp trai ấy thật may mắn một lát sau anh ta đã chấp nhận lời mời kết bạn của Hải Yến thế là đêm đó Hải Yến đã mất ngủ vì tương tư, dù xác nhận bạn bè nhưng Hải Yến nhắn tin làm quen anh quản lý lại không xem tin nhắn, tuy vậy cô vẫn lạc quan lắm đối với cô được anh xác nhận bạn bè là cô đã cảm thấy vui lắm rồi.
…
Tôi quay trở lại làm việc sau một tháng nghỉ ngơi , tôi vui lắm vừa quay trở lại làm việc kiếm tiền tôi vừa có cơ hội gặp lại ân nhân của mình , ban ngày tôi đi làm tối về tôi sẽ đi ra quán trà sữa lần trước mà tôi gặp anh ấy lần đầu tiên với hy vọng là tôi sẽ được gặp lại anh ấy… thế nhưng cả tuần nay rồi mà tôi chưa gặp lại anh ấy, tôi có chút buồn lòng không lẽ tôi sẽ không bao giờ được gặp lại anh ấy,nếu như vậy thì tôi sẽ thấy buồn lắm tôi không thể trả nợ cho anh ấy thì làm sao tôi có thể vui vẻ được.
Tôi buồn bã trở về phòng Hải Yến thấy tôi về nó vội hỏi
– Mày có gặp anh ta không?
– Không .
– Hay thôi mày kệ đi, bao giờ gặp rồi trả tiền cũng được mà.
– Có lẽ vậy thôi, tao cũng hết cách rồi.
– Ờ.. có duyên nhất định sẽ gặp lại thôi mà.
– Tao cũng mong là vậy , thế mày đã tán đổ anh quản lý chưa?
– Thôi mày đừng nói nữa tao nhắn tin cho anh ấy cả trăm tin nhắn mà anh ấy không thèm trả lời tao 1 tin , vậy không biết ông ta xác nhận bạn bè với tao làm gì không biết nữa.
– Xem ra anh quản lý của mày kiêu rồi , ca này khó ăn đấy.
– Anh ấy càng khó tao càng thích, tao không bỏ cuộc đâu.
– Mày kiên trì vậy hả?
– Tất nhiên, tìm được người mà mình thích ngay cái nhìn đầu tiên thì làm sao tao dễ dàng bỏ cuộc như thế được.
– Ừ vậy cố lên nhé.
…
Hoàng Nam ngồi trong phòng làm việc anh tính tính
” Hơn một tháng rồi cô gái ấy đã quay lại chưa nhỉ, đợt này mình bận quá nên mình quên mất …”
Sau đó Hoàng Nam sang hỏi chị nhân sự
– Công nhân Ngọc Ánh tổ 2 đã đi làm chưa vậy?
– Dạ có phải Ngọc Ánh mổ ruột thừa nên xin nghỉ một tháng đúng không ạ ?
– Đúng rồi.
– À bạn ấy đi làm một tuần nay rồi ạ.
– Được rồi cám ơn chị ạ.
…
Tối hôm đó tôi đã gặp lại được ân nhân của mình , như mọi ngày tôi sẽ đứng ở ngoài nhìn vào bên trong quán trà sữa để xem thấy ân nhân của mình không khi tôi đang đứng ngó vào thì tiếng nói phía sau lưng khiến tôi giật mình
– Em đang tìm ai vậy Ánh?
Tôi giật mình quay lại đập vào mắt tôi là ân nhân , anh chàng đẹp trai và tốt bụng tôi thốt lên
– Ân nhân…
-Em đã khoẻ hẳn chưa vậy, hơn một tháng rồi em nhỉ?
– Anh à em tìm anh mãi cuối cùng em cũng tìm thấy anh rồi… ân nhân…
-Đã tới đây rồi vậy chúng ta vào quán uống trà sữa đi em.
– Dạ vâng ạ.
Tôi và ân nhân đi vào quán ngồi , ngay lập tức tôi lấy phong bì tiền ra và trả lại cho ân nhân
– Anh à cuối cùng em cũng tìm được anh , em gửi lại anh 10 triệu tiền anh cọc viện phí giúp em ạ.
– Em tìm anh chỉ để trả tiền thôi hả?
– Dạ em tìm anh để trả tiền và để cám ơn anh vì anh đã giúp em hôm đó ạ, em cám ơn anh nhiều nhé, anh cho em xin địa chỉ nhà nữa để hôm nào em và bố mẹ em qua nhà anh ạ, mẹ em muốn tới nhà anh để cảm ơn anh nhưng mãi mà em không tìm được anh … may quá hôm nay em tìm được anh rồi em mừng quá anh ạ.
– Chuyện có gì đâu mà em phải nhọc lòng như vậy chứ.
– Cả một chuyện lớn như vậy mà , anh cất tiền hộ em với ạ.
Anh ấy đẩy phong bì tiền về phía tôi và nói
– Em cất tiền đi, do anh có việc bận đột xuất nên anh đã bay sang hàn luôn ngày hôm sau nên anh không quay lại thăm em được, tới khi anh quay lại thì em đã về quê rồi, nên số tiền này coi như quà anh tới thăm em , em cất đi nhé.
– Không được, em tìm anh vất vả mới thấy để em trả tiền cho anh mà, giờ em không nhận lại đâu ạ.
– Thế em cứ cầm đi và dùng số tiền đó để mời anh uống trà sữa dần có được không?
– Mời anh uống trà sữa dần sao?
– Đúng vậy, chúng ta sẽ thường xuyên gặp nhau và uống trà sữa dần cho tới khi hết 10 triệu đó thì thôi, em đồng ý nhé?
– 10 triệu thì uống bao giờ mới hết chứ…
– Không sao bao giờ hết cũng được mà, em đồng ý nhé?
– Nhưng mà anh ơi… chúng ta sẽ gặp nhau vào hôm nào ạ?
– Bất cứ lúc nào em rảnh…,đưa điện thoại của em đây để anh nháy số của anh cho.
Anh ấy đã chủ động lấy số điện thoại của tôi, thì ra số mà hôm anh ấy ghi ở bệnh viện thuê bao là do anh ấy làm rơi điện thoại ở bên hàn quốc rồi bảo sao tôi gọi đều thuê bao mãi, gặp lại ân nhân của mình tôi vui lắm , anh ấy nói chuyển cởi mở và anh thân thiện hơn những gì tôi tưởng tượng.. sắp tới tôi sẽ còn gặp lại anh ấy nhiều lần nữa chúng tôi sẽ cùng nhau đi uống nước cho tới khi hết 10 triệu này mới thôi…
…
Từ ngày gặp lại ân nhân của mình cuộc sống của tôi bắt đầu đổi thay… một tuần tôi đi uống sữa với ân nhân của mình 3 lần và càng ngày chúng tôi càng thân thiết hơn…
Chúng tôi đi uống nước về rồi anh còn nhắn tin với tôi , anh kể chuyện hài hước cho tôi nghe khiến tôi trùm chăn và cười một mình đến nỗi cái Yến còn tưởng tôi bị làm sao?
– Ánh mày bị sao mà cười một mình như con dở thế hả?
– Không có gì đâu … hihi.
– Dạo này tao thấy mày lạ lắm nha, từ khi mày gặp lại ân nhân nhân của mày , tao thấy mày thay đổi nhiều lắm, mày đừng nói với tao là mày thích anh chàng đó rồi nhé?
– Làm gì có chuyện đó chứ..
– Không có gì mà mày đỏ mặt thế hả, tao khẳng định mày thích anh chàng đó rồi nhé.
Lúc này tôi mới gật gù thừa nhận
– Tao cũng nghĩ vậy mà à, mấy hôm nay tao cứ thấy nhớ anh ấy ý, đi làm chỉ mong tới tối để gặp anh ấy thôi mày ạ.
– Đó là mày thích người ta rồi nên mày mới mong gặp người ta đó,thế anh ta đẹp trai lắm à có ảnh không cho tao xem mặt với?
– Tao không có ảnh đâu, để hôm nào tao dẫn anh ấy tới phòng mình ăn cơm cho mày xem mặt luôn thể nhé.
– Được đấy, mày đã tính tới việc dẫn anh ta về phòng ăn cơm rồi xem ra mày sắp có bạn trai rồi đấy, có bạn trai trước cả tao luôn ý, thế mà lúc nào cũng nói là không yêu đâu không yêu đâu.
– Thì làm sao mà tao biết trước được là tao bị đau ruột thừa và gặp được anh ấy chứ.
– Đó là duyên số đó Ánh ạ, chỉ cần mày thấy hạnh phúc là tao ủng hộ mày.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!