“Tôi không biết.”
“Hình như chị Mộng đi về phía bộ quan hệ xã hội”
“Không lẽ là người nhân công đó lại gây ra chuyện gì rồi sao?”
“Các cô đừng có ở sau lưng Giản Đường nói này nói nọ nữa, người ta chăm chỉ làm việc, thì cản trở gì đến việc của các cô chứ” Anni khó chịu nói: “Chúng ta là phục vụ, làm tốt công việc của mm. > : “ :A ñ . A phục vụ là được rồi. Cái miệng làm hại cái thân, đến lúc đó sẽ chẳng có ai cứu được các cô đâu”
Nói xong, nhìn về phía Trân Mộc Mộc đang đứng trong góc mất hồn mất vía: “Mau đi đến bàn 3, người ta đang khiếu nại cô, gọi nước uống mà nửa ngày chưa thấy mang đến”
Trân Mộc Mộc nơm nớp lo sợ, sau khi đi ra khỏi phòng riêng ở tầng 6, biểu hiện có gì đó không đúng, cô ấy nhìn biểu cảm của những đồng nghiệp đứng xung quanh, đều giống như vẫn chưa biết chuyện xảy ra ở phòng riêng, thậm chí, cũng không biết ở tầng 6 xảy ra chuyện lớn, nước chảy thành sông.
Khỏi phải suy nghĩ, cấp trên đã phong tỏa mọi tin tức.
Vì thế lúc này, tất cả nhân viên của Đông Hoàng, chỉ có Trân Mộc Mộc là người biết rõ mọi chuyện nhất.
Có lẽ, cũng có một số nhân viên biết được chuyện không bình thường xảy ra ở tầng 6, suy cho cùng thì lúc xảy ra chuyện, tầng 6 không chỉ một phòng riêng bị làm loạn, mà số nước đó, cuối cùng cũng va vào cửa, chảy lênh láng khắp hành lang.
Nhưng Trân Mộc Mộc không lo nghĩ, những người biết chuyện này, đều đã bị cảnh cáo rồi, không thể để lộ ra.
Cô ấy vừa lo sợ, vừa giận dữ tới mức run rẩy.
Bây giờ Amni lại nói những lời đó, cô ấy đang sợ hãi và tức giận, ngay lập tức thổ lộ ra: “Anni, lúc cô nói người khác, sao không xem lại bản thân mình đi. Xem bản thân mình đã làm tốt công việc chưa?”
“Tôi sao lại có thể không làm tốt công việc chứ?” Amni tính tình đanh đá, đương nhiên sẽ không nhượng bộ Trân Mộc Mộc.
“Hôm nay ở phòng riêng tầng 6, hình như là do cô phụ trách đúng không? Nhưng tại sao cô lại không đi, rồi để cho tôi đi thay?” Nếu không phải như vậy, cô ấy sẽ gây ra chuyện lộn xộn như vậy sao?
Càng nghĩ như vậy, cô ấy càng cảm thấy, hôm nay mình đã chịu tội thay Anni.
“Anni, chí ít cô nên cảm ơn tôi mới đúng”
Anni nhìn Trân Mộc Mộc như đang nhìn một kẻ ngốc: “Cô bị điên sao” Muốn cô ấy cảm ơn Trân Mộc Mộc? Bởi vì Trân Mộc Mộc đã thay cô ấy đến phòng riêng tầng 6?
“Đồ thần kinh, tại sao tôi phải cảm ơn cô.
Phòng riêng ở tầng 6, luôn trả phí nhiều nhất từ trước đến nay, tôi không biết tại sao lại bị thay đi.
Tôi còn phải cảm ơn cô? Không phải tôi đang nằm mơ đầu của cô bị cửa kẹp chứ.”
Đồ dở hơi!
“Cô, cô căn bản không biết gì!” Đôi mắt của Trân Mộc Mộc đỏ lên, chỉ tay về phía Anni: “Cô chả biết cái gì hết! Cô không biết rằng hôm nay, hôm nay…”
“Hôm nay làm sao?”
Amni chau mày, vốn nhìn thấy Trân Mộc Mộc.
đã cảm thấy khó chịu, người con gái có khuôn mặt thanh khiết này, tự cho rằng bản thân thật sự là công chúa Bạch Tuyết đơn thuần trong sáng, suốt ngày tưởng bở, làm người cũng chỉ biết đến lợi ích của bản thân, không để ý đến người khác.
Trân Mộc Mộc tức giận đỏ cả mắt, nhưng cô ấy không thể nói ra. Tầng 6 xảy ra chuyện lớn như thế, đến tận bây giờ, ở Đông Hoàng vẫn yên lặng như chưa có gì xảy ra, bộ dạng của những người khác lại tỏ ra không biết gì, cô ấy có ngu cũng biết, chuyện này, cô ấy không thể nói ra.
“Cô đừng nhìn tôi như thế, con thỏ mắt đỏ hoe, nếu người khác nhìn thấy, lại nghĩ tôi bắt nạt cô đấy” Anni nói mỉa mai xong, liền quay người rời đi, vốn dĩ không quan tâm đến Trân Mộc Mộc.
Tô Mộng lao như tên bắn đến khu vực của bộ quan hệ xã hội, bước đi mỗi lúc một nhanh.
Đôi giày cao gót lộc lộc gõ xuống sàn nhà đá hoa, bộ mặt tức tối, người của bộ quan hệ xã hội, ai nấy cũng đều kinh hồn bạt vía nhìn Tô Mộng lao thẳng vào văn phòng giám đốc của bộ quan hệ xã hội.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!