Chương 10:
Mấy người trong phòng bao liền khó chịu nhíu mày.
Giản Đường đã làm ở Đông Hoàng ba tháng, biết nên nói ít làm nhiều. Cô chỉ là một nhân viên vệ sinh, dù người ta khó chịu với cô, cũng sẽ không có ai thật sự nhắm vào mình. Nhưng chuyện của Tần Mộc Mộc, cô vẫn chưa hiểu tình huống gì, xen vào chuyện người khác thì nhất định sẽ có chuyện.
Dọc theo đường đi, cô rũ đầu đi vòng Tần Mộc Mộc, hướng nhà vệ sinh phòng bao đi đến, phòng VIP được bổ sung thêm phòng tắm các thứ, trong đó công cụ đầy đủ cả, đặt ở ngăn kéo chuyên môn, không ảnh hưởng đến mỹ quan.
Giản Đường một tay cầm cây lau nhà, một tay xách thùng nước đi ra.
Cô rũ đầu, cắm đầu quét dọn, Tần Mộc Mộc luôn hướng ánh mắt cầu cứu đến chỗ cô đều bị cô không để mắt đến.
Cuộc sống ba năm trong lao ngục dạy cô, không được thể hiện cái gì, phải nhớ kỹ mình chẳng là cọng hành gì. Nếu không ngón tay người khác nhích một cái đủ để cô sống không bằng chết.Cô không phải là Tần Mộc Mộc, dù nhà nghèo nhưng còn có cha mẹ hay là sinh viên trường đại học S. Cô là Giản Đường, hôm nay chỉ là một người từng là tội phạm ngồi tù.
Không là gì cả, cũng không chịu nổi biến cố lớn. Không chịu nổi bất kỳ gì gió thổi cỏ lay. Càng không đủ bản lĩnh để đến giúp người khác.
“Hát bài này, cô có thể đi” Có người đàn ông nói với Tần Mộc Mộc.
Giản Đường lặng lẽ ngẩng đầu, nhìn Tần Mộc Mộc cắn môi, tựa như đang bị làm nhục “Tôi không…”
Cây lau nhà trong tay Giản Đường lập tức cầm không chắc, kéo lê đến giày của Tần Mộc Mộc khiến cô bé sợ hết hồn, quên mất mới vừa rồi nói gì nhìn về phía Giản Đường.
Giản Đường ngẩng đầu nói xin lỗi “Thật xin lỗi, làm bẩn giày của cô rồi”
Việc này hình như trở thành một chút nhạc đệm, thu hút sự chú ý của vài người đàn ông trong phòng bao.
Bên tai Giản Đường nghe dược giọng Tần Mộc Mộc phẫn nộ nói “Tôi không phải nữ người mẫu, cũng không phải mấy cô gái giàu có, tôi không hát, tôi chỉ là một người phục vụ đưa nước bưng trà”
Giản Đường giờ phút này hối hận muốn đập chết bản thân… Có những người có thể giúp, nhưng lại có vài người muốn giúp cũng không giúp được.
Tần Mộc Mộc lựa chọn như nào Giản Đường không quản, nhưng nếu là Giản Đường sẽ không bởi vì một bài hát mà hoàn toàn đắc tội những công tử nhà giàu này, ở phòng bao VIP Đông Hoàng, thân phận đều không thấp, làm sao có thể cho phép những người phục vụ nhỏ nhoi không vâng lời họ?”
Tần Mộc Mộc không cho những công tử này mặt mũi, những người này sao có thể tuỳ tiện bỏ qua cho Tần Mộc Mộc?
Những tên nhà giàu này kiểu phụ nữ nào mà chưa từng thấy? Nhìn Tần Mộc Mộc đơn thuần xinh xắn, để cho cô ta hát một bài, chính là cho một bậc thang, Tần Mộc Mộc nếu nghe lời hát xong thì những người này cũng sẽ chẳng làm khó nữa.
Cô đã giúp Tần Mộc Mộc một lần, còn khiến các vị khách trong phòng bao chú ý.
Giản Đường thầm nghĩ mau quét dọn nhanh để chuồn lẹ. Chỗ này ở lâu một khắc, cũng không biết được sẽ xảy ra chuyện gì. Vừa mới giúp Tần Mộc Mộc, nếu vì vậy mà đắc tội các vị khách trong phòng bao thì đem mình treo lên. Tốt nhất là nhanh chóng rời đi phòng bao này.
“Yo? Thật thanh cao nha?” Lần này đổi tới một thanh âm bất cần “Không chịu hát? Được, thế đem chai rượu trên bàn này uống hết thì cô có thể đi”
“Tôi không uống! Tôi cũng không phải mấy người bồi rượu!”
“Úi chà, không uống?” Thanh âm bất cần cười một tiếng “Tới Đông Hoàng làm việc, đừng nói người phục vụ, tới dì nhân viên làm vệ sinh chỉ cần khách yêu cầu, cũng phải ngoan ngoãn phối hợp. Phải không?”
Giản Đường nghe được thanh âm bất cần đời nhắc tới dì nhân viên vệ sinh, trong lòng một trận dự cảm xấu. Một giây kế tiếp, dự cảm linh nghiệm.
“Này, bên kia. Đúng, nói cô đó. Dì nhân viên vệ sinh, cô nói có đúng hay không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!