Chương 332
Cô gái tiếp tục hỏi, cô đã dùng hết dũng khí mới đến đặt câu hỏi, nào ngờ Lâm Thế Kiệt chỉ lạnh lùng nhìn cô một cái, sau đó đi vào một tay túm lấy Giản Nghệ Hân đang xem náo nhiệt ra, trang nghiêm nói với hai cô gái: "Tôi kết hôn rồi, tôi đã có vợ, vợ tôi chính là cô ấy"
Giản Nghệ Hân xấu hổ nhìn hai cô gái thay đổi sắc mặt, Lâm Thế Kiệt lại cứ mãi ôm cô, giống như đang công khai chủ quyền: “Lúc nãy vợ của tôi đang giận dỗi tôi, xin lỗi”
Nói xong, không thèm nhìn sắc mặt của hai cô gái kia, ôm Giản Nghệ Hân rời đi.
Nhưng chỉ có Giản Nghệ Hân biết, bàn tay đặt trên vai đang ôm chặt lấy cô kia còn mang theo một chút tức giận.
Mãi đến khi đi xa, Lâm Thế Kiệt vẫn chưa buông Giản Nghệ Hân ra.
Cô thật sự không thể chịu đựng được việc bị Lâm Thế Kiệt ôm ấp trước công chúng thế này, hơi khó chịu thoát khỏi cánh tay của Lâm Thế Kiệt, có chút chột dạ nói: “Lâm Thế Kiệt, chuyện khi nấy...”
“Chơi đủ chưa?”
Giản Nghệ Hân nghẹn họng, không dám nhìn thẳng vào hai mắt Lâm Thế Kiệt.
Thật ra Giản Nghệ Hân cũng không phải là loại người thích quậy phá nghịch ngợm, nhưng ở bên cạnh Lâm Thế Kiệt, nhìn thấy anh nghiêm túc như thế, không hiểu sao lại cứ muốn đùa. Có lẽ là muốn nhìn xem anh làm ra những việc trái ngược sẽ đáng yêu đến mức nào.
“Đủ rồi” Giản Nghệ Hân nói.
Lâm Thế Kiệt nhìn vẻ mặt cô, trông giống như một con thỏ đang hoảng sợ, trong lòng mềm nhũn, trong đám đông, Lâm Thế Kiệt duôi tay xoa đầu Giản Nghệ Hân nói: “Nếu em muốn chơi đóng vai thì chúng ta về nhà chơi”
Lúc nấy Lâm Thế Kiệt rõ ràng nghe được hai cô gái kia nói: “Không phải người đó nói là họ là anh em trai sao?” Anh mới vỡ lẽ, thì ra là tác phẩm của Giản Nghệ Hân. Giản Nghệ Hân lập tức đỏ mặt, đóng vai gì chứ? Tại sao khi Lâm Thế Kiệt nói ra lại có vẻ mờ ám như thế nhỉ? Giản Nghệ Hân bụm mặt, ậm ừ nói: “Lâm Thế Kiệt, anh đừng nói nữa, chúng ta đi xem phim đi!”
Lâm Thế Kiệt nhìn bóng lưng bỏ chạy của cô, cũng chỉ cười khẽ.