CHƯƠNG 3
Ngay sau đó, những chi tiết tối hôm trước quay trở lại trong đầu cô, khuôn mặt của Giản Nghệ Hân lập tức nóng lên, cô xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái lỗ mà chui xuống.
“Mặt dây chuyền này ở đâu ra?” Người đàn ông cầm sợi dây chuyền trên tay, hỏi thẳng.
“Tại sao tôi phải nói với anh, anh có mục đích gì?”
“Tôi chỉ muốn biết, tại sao cô lại có một thứ giá trị như vậy, chẳng lẽ là đồ ăn trộm sao?” Người đàn ông khinh thường nhìn cô.
Những lời này khiến Giản Nghệ Hân đau nhói.
Cô hận nhất là kẻ khác nói cô là trộm vặt!
“Đừng coi thường người ta. Tôi đã mang sợi dây chuyền này từ khi còn nhỏ.” Giản Nghệ Hân nói xong, tiến lên hai bước, định giật lấy nó từ tay người đàn ông.
Người đàn ông cầm mặt dây chuyền trong tay: “Trước khi chắc chắn là cô không ăn cắp nó thì tôi không thể trả lại cho cô được.”
“Anh…” Giản Nghệ Hân tức đến đỏ mặt, nhưng cô cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh: “Tốt hơn hết anh nên trả lại cho tôi ngay và luôn, bằng không tôi sẽ công khai đoạn video tối qua. Một người có địa vị như anh hẳn không muốn gặp phải tai tiếng như thế này đúng không? “
Người đàn ông mỉm cười, cô còn biết ra điều kiện cơ đấy.
Anh lấy trong hộp danh thiếp ra một xấp danh thiếp và ném trước mặt cô: “Đây là thông tin liên hệ của ban biên tập các trang web giải trí lớn, nếu cô thật sự có tin gì béo bở thì tốt nhất là công khai luôn đi.”
Giản Nghệ Hân khẽ híp mắt, anh vậy mà không sợ?
Dường như anh cảm thấy trong tay cô không có gì để công khai cả, mà dù có đi nữa cũng không dám để lộ.
Nếu vậy thì anh đã sai rồi.
Giản Nghệ Hân cười, lấy điện thoại di động và trích xuất đoạn video hai người họ đi vào khách sạn.
Giản Nghệ Hân vội xem lại nội dung video, vừa bước vào phòng, cô đã ném túi xách xuống ghế, đúng lúc đối diện với chiếc giường, quay lại cảnh tượng hai người cùng ngã xuống giường.
Cô không xấu hổ khi xem nội dung ở phía sau, cũng không muốn phát tán ảnh nude của mình, nên cắt một đoạn, chỉnh sửa thành tệp đính kèm trong email, rồi soạn bốn năm hộp thư, lúc này mới giơ điện thoại tới trước mặt anh.