Chương 296
*Ồ, cô Giản, sao cô lại tới đây? Mời cô vào, mời cô vào!” Một người đàn ông trung niên bước ra, vừa nhìn thấy Giản Thúy Vy đã vội chào hỏi, Lâm Thế Kiệt cũng âm thâm quan sát ông ta, người này tầm 40 tuổi, trên người toát ra hơi thở nghệ thuật.
“Cậu này là..."
“Đây là bạn tôi, ông có thể gọi anh ấy là cậu Lâm, anh ấy tới chủ yếu là muốn hỏi ông một chuyện” Giản Thúy Vy giải thích, đồng thời lặng lẽ liếc nhìn người đàn ông trung niên, ông ta vội pha trà cho anh, cô thấy thế thì nhếch miệng khẽ cười.
Đến khi thấy Lâm Thế Kiệt uống hết tách trà đó, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Thế Kiệt đặt tách trà xuống, lười biếng liếc nhìn người đàn ông trung niên: “Tôi muốn hỏi ông...”
Lâm Thế Kiệt còn chưa nói hết, bỗng “xoảng”, tách trà rơi xuống sàn, anh chỉ cảm thấy chóng mặt.
“Anh Thế Kiệt, anh sao thế? Anh Thế Kiệt!..”
Giản Thúy Vy bỗng nhào tới ôm lấy cánh tay anh hỏi han, Lâm Thế Kiệt chỉ cảm thấy hình như đầu óc hơi choáng váng, đợi tới khi anh phản ứng lại thì người đã hôn mê. Anh bị bỏ thuốc rồi.
Thấy Lâm Thế Kiệt nhíu chặt mày, nằm nhoài xuống bàn, Giản Thúy Vy thở phào nhẹ nhõm, giờ cô mới buông cánh †ay anh ra, vẻ mặt hơi u ám.
Người đàn ông trung niên xoa tay, vẻ mặt đầy đắc ý: “Cô Giản, lần này tôi đã giúp cô, sau này tôi không thể nào ở lại căn nhà này nữa”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!