CHƯƠNG 187
Mộ Long phớt lờ bọn họ, rồi lườm Giản Nghệ Hân, cười ha hả nói: “Cô lại trà trộn vào đây bằng cách nào? Chẳng phải mấy hôm trước cô còn mặc... à, một lời khó nói hết, hôm nay cô mặc váy đắt tiền tới dự bữa tiệc cao cấp như này, là vì cặp kè ngườ “Anh mới cặp kè với người giàu có, tôi là..” Giản Nghệ Hân không biết phải giải thích thế nào, nên dứt khoát hỏi Mộ Long tại sao lại ở đây.
Mộ Long thần bí sáp tới, rồi ngoắc tay với Giản Nghệ Hân, dáng vẻ cực kỳ cợt nhả, anh vốn đã giống tiểu thịt tươi,
nên hành động này càng ghẹo người.
Nhưng Giản Nghệ Hân chẳng hề có cảm giác gì, cô ung dung sáp tới, rồi suy đoái hẳng lẽ anh được người phụ nữ có tiền nào đó dẫn vào à?”
“Phil”
Mộ Long chẳng hề nể nang gõ đầu Giản Nghệ Hân, cô vội ôm trán ai oán, sao ai cũng muốn gõ đầu cô vậy?
Lần trước Lâm Thế Kiệt cũng thế...
“Cô đang nghĩ gì thế? Hôm nay ông đây được mời tới đấy”
“Ha ha, người được mời tới mà phải bày tranh ra đường bán một tấm 90 nghìn à?”
“Người phàm phu tục tử như cô thì biết cái gì? Tôi là nhớ lại khổ cực ngày trước, rồi nghĩ đến hạnh phúc ngày nay”
Mộ Long hơi tức giận, anh cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, thấy Giản Nghệ Hân mơ màng nhìn chằm chằm mình ở trước mặt, thì không nhịn được bổ sung:
“Cô không nhìn thấy à, tôi là học trò cuối cùng của ông cụ Trình đấy”
"Sợ rồi sao? Cũng thường thôi, tôi thấy cô hình như rất có hứng thú với vẽ tranh thì phải, có muốn đi theo tôi không?”
"Đi đi”