Lưu Chính muốn đưa tay chạm vào mặt cô, nhưng lại bị cô nghiêng đầu né tránh .
Lâm Thanh Thanh nghiêng người, nước mắt lặng lẽ rơi xuống: "Cầm thú!"
Lưu Chính giật mình, giọng của cô không lớn, nhưng lại rõ ràng rơi vào tai anh hiển nhiên là những lời này là đang mắng anh.
Trong lòng Lưu Chính cảm thấy vô cùng phiền muộn. Lúc này đây anh thậm chí muốn mọi tim ra cho cô xem luôn,để cô hiểu lòng anh.
Lưu Chính nằm xuống bên cạnh cô, hai tay ôm eo cô, đầu dựa vào tấm lưng xinh đẹp của cô, giọng nói khàn khàn trầm thấp: "Thanh Thanh, vì sao em lại ghét anh như vậy?"
Lâm Thanh Thanh im lặng, bây giờ cô không muốn nói chuyện với anh một chút nào hết! Đúng là sói đội lốt người, mặt người dạ thú mà! Cô chửi mắng thầm trong bụng, dùng hết tất cả những từ ngữ mà cô có thể nghĩ ra được.
Lưu Chính không biết cô đang nghĩ gì,anh chỉ biết, cô gái nhỏ trước mặt này không chỉ ghét anh, mà còn rất hận anh nữa sau này hẳn là cô sẽ ngày càng không thích anh nữa không?
Môi Lưu Chính dán lên lưng cô, in dấu lên trên tấm lưng mịn màng nõn nà của cô, anh tiếp tục lẩm bẩm: “Đừng ghét anh, Thanh Thanh.
Lâm Thanh Thanh nghe anh nói mà cảm thấy khó xử, cô muốn tránh ra một chút, nhưng lại bị bàn tay to đang đặt trên eo mình ghì chặt lấy.
Động tác đó của anh mang theo chấp niệm không nói nên lời, như thể anh muốn dùng cách này để có thể giam cầm cô bên cạnh mình vậy.
“Em không ghét anh..." Lâm Thanh Thanh cụp mắt xuống, nhẹ giọng nói nhỏ.
Em không biết tại sao anh lại nghĩ như vậy, nhưng em thực sự không ghét anh... Lâm Thanh Thanh nhỏ giọng giải thích, cô không hiểu tại sao Lưu Chính lại cứ khăng khăng cho rằng cô ghét anh.
Nhưng cô chưa bao giờ, thậm chí ngay cả nghĩ về điều đó cũng chưa từng.
Lưu Chính nghe vậy thì sửng sốt, anh lập tức ngồi dậy, ghì lấy bả vai cô, để cô đối mặt với mình: "Em nói thật sao? Em không ghét anh ?"
"Tin hay không tùy anh, em chỉ muốn nói cho anh biết, em không ghét anh, anh đừng vu oan cho em.." Trước khi kết hôn, quả thật là cô có chút sợ Lưu Chính . Dáng người anh cao lớn cường tráng, lại còn không hay nói cười nữa chứ, thế nên mỗi lần cô nhìn thấy anh đều sẽ có chút em dè, trong lòng không yên, cứ gặp anh trên đường là cô chỉ ước mình có thể trốn thật xa thôi.
Nhưng đó chỉ là vì cô nhát gan, chứ Lưu Chính thì chưa từng làm chuyện gì khiến cô ghét anh cả.
Khi mới kết hôn, anh hết mực dịu dàng, chuyện gì cũng chiều chuộng cô, thậm chí còn khiến cô nảy sinh ý nghĩ muốn dựa dẫm vào anh nữa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!