Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Yêu Nguy Hiểm - Trầm Tu Cẩn - Giãn Đồng - Kỳ Lão Du

Chương 80: Cuộc săn thú này không thành công

Trên gương mặt còn đẹp hơn so với phụ nữ của Kane, mây nhẹ gió hòa, không nhìn ra được cái gì.

Chỉ nhìn vào Giản Đồng, trong lòng cảm thấy… có lẽ cuộc săn thú này phải kết thúc rồi.

Giản Đồng có thể yếu tiền, cô yêu tiên thì anh mới có thể nắm chắc được điểm yếu của cô, mới có thể liên tục tiếp cận cô, mới có thể từng chút một săn được con thú săn.

Trong cuộc trò chơi săn thú này, tiền, là môi nhử; cô, là thú săn.

Sự thú vị của săn thú, chính là nằm ở quá trình con thú săn vùng vẫy khi đang bị săn.

Nhưng, khi người phụ nữ này mở miệng hỏi anh ấy cần tiền… Kane cảm thấy, trò chơi săn thú này có thể sẽ kết thúc, bởi vì…quá tầm thường rồi.

“Không còn sớm rồi, tôi đi trước đây” Kane vỗ vỗ vào bộ vest, lãnh đạm rời đi.

Giản Đồng cắt chặn đôi môi, nói: “Tôi tiễn anh”

“Không cần rồi.” Một giọng nói lạnh lùng, e là ở trong trường hợp này, ai cũng sẽ cảm thấy khó chịu.

Anh ấy hành động quá rõ ràng rồi.

“Không, vẫn phải tiễn “

Giản Đồng đóng cửa lại, lần này chuẩn bị tiễn người đàn ông xuống tầng, anh đến đây mấy lần, cô ấy cũng chỉ tiên đến cửa kí túc, mà hôm nay, lại tiễn anh tận xuống tầng.

“Cô Giản”, Kane bỗng nhiên bật cười, chau mày lại hơi bình tĩnh: “17 tỉ, tôi có. Nhưng tôi, không muốn cho cô…. Bởi vì, vừa nấy, bát mì hành đó của cô, đã không còn đáng giá 350 triệu rôi”

17 tỉ, đối với Kane mà nói, vốn không là gì, lấy một ví dụ đơn giản nhất, một trong những chiếc xe đua mà anh ấy có, cũng không chỉ dừng ở mức giá này.

Bỗng nhiên cảm thấy, dạ dày nhào lộn hết cả lên, bát mì hành vừa nấy, ngay lập tức liền biến chất rồi.

Giản Đồng trâm lặng, đột nhiên, cô bật cười: “Cậu chủ Kane, từ trước đến giờ tôi chưa từng nói, bát mì của tôi, đáng giá 350 triệu. Là anh nguyện ý cho, vì anh cho là đáng, mà tôi lại thiếu tiên, rất thiếu rất thiếu, nên tôi đành nhận lấy.

Tại sao rõ ràng bản thân tôi biết đây không phải là cuộc trao đổi công bằng, nhưng vẫn nhận lấy chứ?

Chắc anh đã quên rồi, tôi chính là một kỹ nữ vì tiền mà cái gì cũng có thể làm được.

Tôi thiểu tiền, thiếu 17 tỉ, 17 tỉ này quan trọng như nào chứ?

Quan trọng đến mức, nếu như tôi không thể kiếm ra số tiên này trong thời gian quy định, thì tôi sẽ mất đi một thứ vô cùng quan trọng”

“Chuyện đó không liên quan đến tôi” Kane mặt không biểu cảm gì, cuộc săn thú…kết thúc.

Anh lại giơ tay lên nhìn vào chiếc đồng hồ đeo trên tay: “Lãng phí nhiều thời gian quá rồi, cô Giản, cũng làm phiền cô lâu như vậy rồi, sau này, cũng không cân gặp lại nữa đâu”

“Tôi cũng nghĩ như vậy, vì vậy, mới tiễn anh tận xuống tầng” Cô ấy nghĩ một hồi, “Cậu chủ Kane, cảm ơn anh, còn nữa, anh đã nói sai một điều rồi”, cô ấy lãnh đạm nói: “Chúng ta chỉ là người xa lạ, vì vậy, sẽ không có hai từ ‘sau này”“

Sau này, là dành cho những người quan trọng.

Giản Đồng nói xong, một cơn gió lạnh thổi đến, cô ấy lại bó chặt quần áo lại, quay người, chầm chậm đi lên tầng.

Kane đột nhiên kéo cô lại: “Câu nói này của cô là có ý gì? Cái gì mà, cô cũng nghĩ như vậy, nên mới tiễn tôi xuống tầng?”

Kane càng nghĩ càng thấy không đúng, lời nói này của cô, là có ý gì? … Dường như, người vừa mở miệng hỏi anh 17 tỉ không giống với cô.

Là do đơn giản muốn không mất mặt, hay là…

“Cậu chủ, bỏ tay của anh ra, quyết định của chúng ta giống nhau, vậy thì, sao phải tra hỏi ý của tôi là gì chứ?”

“Chúng ta chỉ là người xa lạ, vì vậy, sẽ không có hai từ ‘sau này”“

Sau này, là dành cho những người quan trọng.

Giản Đồng nói xong, một cơn gió lạnh thổi đến, cô ấy lại bó chặt quần áo lại, quay người, chầm chậm đi lên tâng.

Kane đột nhiên kéo cô lại: “Câu nói này của cô là có ý gì? Cái gì mà, cô cũng nghĩ như vậy, nên mới tiễn tôi xuống tầng?”

Kane càng nghĩ càng thấy không đúng, lời nói này của cô, là có ý gì? … Dường như, người vừa mở miệng hỏi anh 17 tỉ không giống với cô.

Là do đơn giản muốn không mất mặt, hay là…

“Cậu chủ, bỏ tay của anh ra, quyết định của chúng ta giống nhau, vậy thì, sao phải tra hỏi ý của tôi là gì chứ?”

Ý gì thì có quan trọng sao?

Dù gì, cô cũng không muốn gặp anh nữa, mà anh, cũng cảm thấy không cần thiết phải vướng mắc bản thân.

Như vậy, anh có lòng thì tôi nguyện ý, đồng loạt nhất trí, có gì không phải chứ?

Còn về “ý gì”, thì có quan trọng không?

“Không được” Trong lòng Kane càng thấy kì lạ, “Cô bắt buộc phải nói rõ ràng, nếu không thì, tối nay cô đừng hòng lên nhà nữa”

Trong lòng Giản Đồng nổi giận, người này có phải quá sức bá đạo rồi không.

“Cô không nói cũng không sao, cái tôi có là thời gian dây dưa với cô. Cùng lắm là dây dưa đến ngày mai cô đi làm, nếu đến lúc ấy cô vẫn không nói, vậy thì không cần phải đi làm nữa đâu”

Một ác cảm nảy lên ở trong lòng, Giản Đồng trầm mặc một hồi lâu, trong lòng cảm thấy, nếu như không nói, thì người này, sẽ thực sự làm như vậy.

“Vừa nãy chẳng phải đã nói rồi sao, 17 tỉ đối với tôi mà nói, còn quan trọng hơn cả mạng sống của tôi”, cô ấy chậm rãi nói: “Nhưng cho dù có quan trọng như vậy, kể cả cậu chủ Kane có bằng lòng cho tôi số tiền 17 tỉ quan trọng hơn cả mạng sống của tôi ấy, tôi cũng không muốn cậu chủ Kane chạm vào vết thương trên trán của tôi một lần nào nữa.

Không phải chỉ anh, mà ai cũng không đượ!

c Vì thế tôi, tôi cảm thấy không nên gặp lại cậu chủ Kane nữa, tiễn anh xuống tầng, là để tạm biệt anh. Cảm ơn số tiền của anh, còn cả anh…đã ăn mì hành mà tôi nấu.”

Nếu như không có Kane, thì có lẽ bát mì hành này, cả đời này sẽ không có ai nếm thử… Cô chỉ xem là, thay thế cho người đó, cũng có người nếm thử bát mì hành mà lúc trước từng đặc biệt vì người đó mà học cách nấu.

“Cảm ơn anh… vì mỗi lân ăn bát mì đó, đều ăn sạch sẽ không để thừa lại chút gì. Cảm ơn anh…

mà nó đã có dấu vết để chứng minh sự tồn tại của nó.”

Cô kéo cánh tay to đó ra khỏi cổ tay của cô, quay người lại, vịn vào tay cầm của chiếc cầu thang, rồi đi lên tầng.

Để lại Kane, sắc mặt thay đổi thất thường.

Cô nói…17 tỈ ấy, là ý này sao?

Lại là mình hiểu nhầm rồi sao?

Nếu như lời nói này, đổi lại là người khác nói, Kane tuyệt đối sẽ không tin, sẽ chỉ cảm thấy người khác đang ngụy biện, nhưng nếu đổi lại là cô ấy, là người phụ nữ này… trong lòng Kane không nói ra được là cảm nhận gì.

Đột nhiên, anh ấy giơ đôi chân thon dài lên, giống như gió, đuổi theo Giản Đồng ở trên tầng, anh đứng cách cô một bậc thang, một cánh tay từ phía sau, năm chặt lấy cổ của Giản Đồng.

Cho dù Kane đứng thấp hơn Giản Đồng một bậc thang, nhưng anh đứng đẳng sau Giản Đồng, vẫn cao hơn Giản Đồng một chút, cánh tay dài khỏe mạnh ấy, năm chặt lấy Giản Đồng, đột nhiên, đôi vai của Giản Đồng nặng trĩu, Kane bỗng ghé đầu xuống, áp sát đầu vào bên tai Giản Đồng, cực kì nguye hiểm nói: “Nói nhiều sẽ mắc sai sót, cô đáng ra đừng nên trả lời tôi, khiến cho tôi…càng cảm thấy hứng thú với cô.”

Giản Đồng im lặng, “Không liên quan đến tôi”.

“Cô Giản…cô thực ra là một người vô cùng lạnh nhạt”

Giản Đồng im lặng không nói gì, cũng không phản bác lại.

Sao cô có thể không biết bản thân mình lạnh nhạt chứ… Ai có thể ở ba năm trong một nơi không nhìn thấy ánh mặt trời kia, mà vẫn có thể nhiệt tình bác ái chứ?

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!