“Đây quả thật là tin tốt lành! Chuyện từ khi nào vậy?” Nhan Kiệt kích động ngồi xuống bên cạnh Nhan Ôn: “Nói vậy tức là em sắp được làm cậu rồi?” “Ừ, được một khoảng thời gian rồi.” Nhan Ôn mỉm cười hồi đáp. “Tại sao chẳng có tin tức gì nhỉ? Hay là, chị không định thông báo với gia đình?” Nhan Kiệt hơi thất vọng hỏi.
Nhan Ôn ngẫm nghĩ giây lát, bèn thuật lại tất cả hành vi do Nhan Nhu gây ra, vốn dĩ cô không định thay Nhan Nhu che giấu. “Em… Nhan Kiệt vừa tức giận vừa bất lực, đứng bật dậy: “Chị ấy quả thật tàn nhẫn thế ư? Không được, bây giờ em phải về nhà, kể lại câu chuyện này với ông nội, sau đó lập tức đuổi chị ấy ra khỏi nhà!” “Không cần đi, ngoại trừ em và Nhan Trình, ai cũng biết tin cả rồi.” Nhan Ôn lý trí ngăn cậu ấy lại: “Hôm nay chị nói với em, không phải vì muốn em làm gì cho chị, em cứ xem như chưa xảy ra chuyện gì là được rồi.” “Nhưng mà… “Dạo gần đây chị phải trở về thanh lý môn hộ, bây giờ kẻ địch ngoài sáng, chị trong tối, cứ để cô ta tưởng mưu kế đã thành công, không ngừng tấu hài thì trò chơi mới thú vị. “Vậy… Được thôi.” Nhan Kiệt gật gù, cậu cảm thấy Nhan Ôn nói rất chí lý, sau khi bình tĩnh, cậu sực nhớ ra mục đích tới đây của mình, nhưng thấy Nhan Ôn đang mang thai, lại bị chuyện của nhà họ Nhan quấy rầy, thoáng chốc cảm thấy mình không nên dùng những chuyện đó làm phiền cô nữa. “Khuya như vậy em còn tới đây, có phải xảy ra chuyện gì rồi không?”
Cậu ấy như một đứa trẻ vẫn chưa trưởng thành, có việc gì cũng tỏ rõ trên gương mặt, Nhan Ôn thoạt nhìn biết ngay. “Chị, chị biết Ngô Tịnh Nhiên không?” “Nghệ sĩ gia nhập công ty cùng kỳ với em sao? Biết thì biết, nhưng không hiểu rõ cho lắm” “Thật ra… Em và cô ấy đã quen nhau được một khoảng thời gian rồi.”
Trông biểu cảm của Nhan Kiệt, mày của Nhan Ôn nhíu nhẹ, gương mặt cũng phát sinh sự thay đổi… “Chị cảm thấy, cô ấy thế nào?”
Nhan Ôn nghe câu nói này, im lặng vài giây rồi hỏi ngược: “Có phải em đã phát hiện việc gì rồi nên mới bối rối chạy tới đây hỏi chị không?”
Nhan Kiệt sững sờ, ngẩng đầu lên đáp rằng: “Sao chị biết vậy?” “Nếu em cảm thấy cô ấy rất tốt, thì hai người cũng sẽ tiếp tục sánh vai, sẽ không hỏi chị nữa. Nhan Ôn nói thẳng vào trọng điểm vấn đề: “Em đã lặn lộn trong giới giải trí được một khoảng thời gian rồi, cũng trải qua một số chuyện, chắc em biết rõ, trong ngành này, chuyện em càng không muốn tin, trái lại càng gần với sự thật”
Nhan Kiệt im lặng… “Chị cảm thấy nếu hại người thật sự ở cạnh nhau rất thoải mái, dù có phải là người trong ngành hay không, cũng có thể hạnh phúc dài lâu, thỉnh thoảng, con người cần phải đối mặt với sự trưởng thành, dù quá trình sẽ rất đau khổ”
Nhan Kiệt siết chặt tay, dường như hiểu ra chuyện gì đó, gật đầu thật mạnh: “Em biết rồi, chị, em sẽ xử lý ổn thỏa.
Ngay lúc Nhan Kiệt còn định tán dóc với Nhan Ôn thêm vài câu, thì Giang Tùy An lạnh mặt đi vào: “Khuya vậy rồi, còn không về sao? Chị cậu còn phải nghỉ ngơi.
Nhan Kiệt lập tức đứng dậy, nghĩ tới việc Nhan Ôn còn đang mang thai, vội vàng trả lời: “Em về ngay
Nhan Ôn thấy vậy bèn nhịn cười, đợi Nhan Kiệt rời khỏi, mới nũng nĩu kéo lấy cánh tay của ông xã: “Dù sao thì Nhan Kiệt cũng là nghệ sĩ của công ty, cũng là em trai của em, sao anh hung dữ với nó thế này?” “Hung dữ ư? Đêm hôm khuya khoắt nó dám chạy tới quấy rầy không cho bà xã anh nghỉ ngơi, anh không dữ với nó sao được?” Giang Tùy An tỏ vẻ vô cùng nghiêm túc.
Nụ cười của Nhan Ôn càng tươi hơn, ôm lấy anh thỏ thẻ: “Vâng, anh nói gì cũng đúng
Nhan Kiệt vốn định chuẩn bị trở về nơi ở của mình, nhưng mối tơ vò rối ren trong lòng vẫn chưa được tháo gỡ, cậu không muốn hiểu lầm Ngô Tịnh Nhiên, nếu thật sự có chuyện gì, chắc do cô sợ cậu lo lắng, nên mới không nói ra?
Nghĩ như vậy nên cậu quay đầu xe, chạy về hướng căn hộ của Ngô Tịnh Nhiên.
Thế nhưng khi cậu vừa tới trước cửa căn hộ, liền bắt gặp tên “phóng viên” đó đang lục lại nhà cửa của Ngô Tịnh Nhiên, còn Ngô Tịnh Nhiên lại sốt ruột giậm chân bên cạnh anh ta.
Thấy Nhan Kiệt đứng ngay cửa, vội vàng hét to: “Hạo Dịch! Mau ngăn cản anh ta lại!”
Người đàn ông vừa nhìn thấy Nhan Kiệt, hung tợn lườm nguýt Ngô Tịnh Nhiên một phen, sau đó phun một bãi nước bọt, đụng Nhan Kiệt một phát và nhanh chóng bỏ chạy.
Lúc bấy giờ Ngô Tịnh Nhiên sợ hãi ngồi ôm gối bật khóc nức nở dưới sàn.
Nhan Kiệt cũng không đuổi theo người đàn ông đó, mà ở lại an ủi Ngô Tịnh Nhiên. “Đừng khóc nữa, có chuyện gì vậy?”
Bây giờ nhà của Ngô Tịnh Nhiên đã bị lật tung lên “Em… Hôm nay em chỉ đường cho anh ta ở công ty, anh ta bảo là phóng viên nên em tin ngay, không ngờ anh ta là chó săn! Hôm nay bám đuôi em tới đây, còn uy hiếp em!” Ngô Tịnh Nhiên vừa khóc, vừa giải thích.
Nhan Kiệt đỡ cô ta ngồi lên ghế sofa, nhưng chẳng nói gì, mà dặn dò cô ta đi ngủ trong đêm phải khóa chặt chốt cửa, sau đó rời khỏi
Bị bám đuôi ư?
Đối phương vốn dĩ không phải phá cửa xông vào, nếu anh ta có ý đồ xấu xa, Ngô Tịnh Nhiên có đầy đủ thời gian để bỏ chạy, thậm chỉ cũng có thể gọi điện cho cậu, nhưng cô ta không làm vậy.
Vả lại anh chạy từ biệt thự Lan Đình tới đây, Ngô Tịnh Nhiên chắc cũng đã về nhà được một khoảng thời gian, tại sao hiện giờ người đàn ông đó vẫn còn ở nhà cô ta?
Không loại trừ khả năng người đàn ông đó đi lại ngoài kia một hồi lâu mới gõ cửa.
Nhưng mà…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!