Chương 38
Ngay lúc mọi người trông mong câu trả lời của Nhan Ôn, công ty độc quyền của công ty Giải trí Đại Hoa – Tinh Nhuệ – đã phát tán một đoạn video phỏng vấn.
Người được phỏng vấn là hai đạo diễn trước đó từng hợp tác với Nhan Ôn.
“Cô ấy là một diễn viên vô cùng tài năng, nếu cô ấy tái xuất, tôi chắc chắn sẽ mời cô ấy tham gia bộ phim của tôi”
“Đạo diễn Vu, anh đã xem những tin tức trên mạng chưa? Anh cho rằng sự thật có như những gì công ty Giải trí Huy Hoàng nói không?”
“Giữa họ xảy ra những gì, tôi không rõ cũng không tiện bình luận nhưng tôi đứng ở góc độ chuyên nghiệp, tôi tin với nhân cách và tố chất là diễn viên của Nhan Ôn, cô ấy đáng được đào tạo, nếu mất đi cô ấy thì sẽ là một sự mất mát to lớn đối với giới điện ảnh”
Cuối video còn kèm theo hợp đồng của Nhan Ôn với công ty Giải trí Huy Hoàng, chỉ cần là người sáng suốt vừa nhìn đã phát hiện ra hợp đồng này rất bất công với Nhan Ôn, không những vùi dập tài năng của cô mà còn lãng phí nhiều năm thanh xuân của cô.
So với vài đoạn ghi âm mơ hồ do công ty Giải trí Huy.
Hoàng tung ra, đoạn video được Tinh Nhuệ tung ra có sức thuyết phục hơn, hơn nữa họ không chủ trương Nhan Ôn làm đúng mà chĩa mũi nhọn vào thẳng công ty Giải trí Huy Hoàng, thân là một công ty giải trí, họ thật bất tài!
Trong nửa ngày ngắn ngủi, cư dân mạng tự phát bỏ phiếu, tiếng kêu gọi ủng hộ Nhan Ôn tái xuất đã cao tới 95%.
Những nghệ sĩ vu khống Nhan Ôn trong ghi âm đều bị moi móc ra, họ lật lọng tức thời, bảo rằng những lời đó đều do Giang Linh Vận dạy họ nói và cũng làm sáng tỏ là Nhan Ôn chưa từng đánh họ.
Sự thật nổi lên mặt nước, tất cả đều do kẻ thứ ba Giang Linh Vận căm thù trong lòng, âm mưu hãm hại Nhan Ôn.
Những người tự tạo tin đồn là người của công ty Giải trí Huy Hoàng, Nhan Ôn không cần chứng minh bản thân trong sạch, cô luôn là một diễn viên chuyên nghiệp chân thành.
Diễn đàn và trang web cá nhân của Giang Linh Vận bị công kích, toàn là những bình luận mắng chửi cô.
“Không biết xấu hổ, cướp chồng chưa cưới của người ta mà còn thừa cơ hãm hại nữa!”
“Cút ra khỏi giới điện ảnh, chúng tôi không muốn nhìn thấy diễn xuất thảm họa của cô!”
“Ghê tởm, chính vì có loại người như cô nên mới dạy hư những nghệ sĩ mới.”
Cô tức đến gào thét, ném máy tính đi: “Nhan Ôn, tôi hận côi”
Bạch Triết Hiên ở bên cạnh sa sầm mặt, vừa nãy nói chuyện điện thoại với gia đình, mặc dù anh là chủ tịch của công ty Giải trí Huy Hoàng nhưng xảy ra chuyện lớn như vậy, anh cần phải giải thích với người nhà.
Không ngoài dự đoán, anh bị măng một trận té tát.
Anh buồn bực nhìn Giang Linh Vận đang nổi sùng, đau đầu không chịu nổi, nếu anh không từ bỏ Nhan Ôn thì bây giờ đã là con rể của nhà họ Nhan rồi, khi muốn vụng trộm thì liên lạc Giang Linh Vận là được, đâu đến nỗi bị Nhan Ôn giày vò thê thảm như thế, càng sẽ không bị anh hai trách mắng.
“Được rồi, anh đi gọi điện thoại, em im lặng đi” Bạch Triết Hiên nghiêm nghị nói một câu rồi gọi cho Nhan Ôn.
Hồi lâu vẫn chưa kết nối được nhưng anh vẫn gọi tiếp, bây giờ người có thể cứu công ty Giải trí Huy Hoàng chỉ có Nhan Ôn mà thôi.
“Alo?” Nhan Ôn đang tập yoga, thấy họ tên cuộc gọi đến bèn bắt máy.
“Đừng gây sự nữa, anh chịu nhận lỗi và ở lại bên em, chúng ta… Có nhiều hồi ức tốt đẹp như thế, em thực sự nỡ hủy hoại công ty của anh sao?”
Khi Giang Linh Vận nghe được lời này thì giương mắt lên, cô ta không ngờ Bạch Triết Hiên lại dễ dàng chịu thua đến vậy!
Nhưng Bạch Triết Hiên đưa mắt ra hiệu cho cô ta, Giang Linh Vận đành đợi anh gọi xong rồi tính sổ với anh sau.
“Anh cảm thấy tôi sẽ đồng ý sao? Anh vốn chưa từng thích tôi, mọi thứ anh làm đều vì bản thân anh, công ty Giải trí Huy Hoàng sở dĩ có kết cục như ngày hôm nay không phải tôi gây ra mà là anh, à, còn có Giang Linh Vận nữa”
Chuyện đến nước này, những lời cô thốt ra hệt như con dao đang khoét trái tim của Bạch Triết Hiên.
“Tại sao bây giờ em lại trở thành như vậy? Trước kia em..: “Đừng nhắc đến trước kia nữa, tôi không rảnh nhớ lại quá khứ với anh, tôi sẽ bảo chị Hà và luật sư nói chuyện với anh, lúc đó tôi ký hợp đồng là do nể mặt Bạch Hiểu Hiểu, bây giờ… Đừng bám riết lấy tôi nữa, nhà họ Bạch các người đã nợ tôi quá nhiều rồi.”
“Nhan Ôn, đừng như vậy, bây giờ anh đến tìm em liền, chúng ta hãy từ từ bàn bạc”
Bạch Hiểu Hiểu là con gái của chị ba Bạch San San, xưa nay con bé rất thích Nhan Ôn, hơn nữa từ nhỏ đã mắc phải bệnh tủy xương, lúc đó trước khi Bạch Triết Hiên đính hôn với Nhan Ôn, cô bé dụ dỗ Nhan Ôn đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, đã xác nhận tủy xương của Nhan Ôn phù hợp với Bạch Hiểu Hiểu, chỉ cần đợi đến khi tình trạng sức khỏe của Bạch Hiểu Hiểu ổn định thì có thể cấy ghép.
Anh không thể trở mặt triệt để với Nhan Ôn được!
Nhưng Nhan Ôn đã cúp máy, Bạch Triết Hiên hết cách liền cầm áo khoác lao ra ngoài.
“Triết Hiên, anh thực sự muốn tái hợp với Nhan Ôn sao?
Vậy còn em, em thì như thế nào!” Cô ta nóng lòng túm lấy Bạch Triết Hiên, nước mắt lưng tròng.
“Em buông anh ra trước, anh không phải làm như vậy thật, anh có lý do bất đắc dĩ, sau này sẽ giải thích với em, em hãy dưỡng thai cho tốt đi”
“Không, hôm nay anh dám bước ra cánh cửa này, em lập tức đi bệnh viện phá thai!”
Giang Linh Vận lau nước mát, cùng là phụ nữ, cô nhận ra Bạch Triết Hiên rất để tâm Nhan Ôn, nhất là khi thấy bây giờ Nhan Ôn ngày càng giỏi giang, cô không thể mặc.
cho họ gặp nhau được.
“Đừng dùng đứa bé uy hiếp anh nữa” Bạch Triết Hiên tức giận thốt ra một câu rồi vội vàng rời khỏi.
Nhan Ôn tập xong yoga đứng dậy, người đẫm mồ hôi, ngay lúc định vào phòng tắm thì nghe thấy ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.
“Tùy An, anh về rồi à” Cô chạy đến trước mặt anh, ngẩng đầu trao cho anh một nụ hôn nhẹ: “Hôm nay sớm hơn thường ngày một chút.”
“Ừm, nhớ em quá, nhất định phải gặp được em, một phút một giây cũng… đợi không được nữa”
Dứt lời, anh đưa tay kéo lấy thắt lưng Nhan Ôn, hai người cùng ngã xuống ghế sofa.
Anh không vội cởi quần áo mà hưởng thụ vẻ quyến rũ khi Nhan Ôn thẹn thùng đỏ mặt, người phụ nữ hấp dẫn như thế khiến anh lúc nào cũng rung lòng.
“Rèm cửa…”
Mặc dù là căn biệt thự riêng biệt, không ai nhìn thấy được nhưng ân ái giữa ban ngày ban mặt vẫn khiến cô xấu hổ.
“Hóa ra phu nhân thích tối hơn một chút” Giang Tùy An cười một cách tà mị, trùm áo khoác lên đầu hai người: “Bây giờ đỡ hơn chút chưa?”