Chương 30
“Hồi xưa do em ngốc nghếch, bị tình yêu giả dối che mờ.
mắt, sau này sẽ không để bọn họ đắc ý nữa” Nhan Ôn tìm kiếm tin hot trên điện thoại và cười lạnh, vì để Giang Linh Vận lên ngôi ảnh hậu, Bạch Triết Hiên quả thật bất chấp thủ đoạn, hiện giờ đã quyết định bỏ rơi cô rồi!
Nếu anh ta bất nhân, thì không thể trách cô bất nghĩa.
“Chị Hà, chuẩn bị ổn thỏa hợp đồng giữa em và công ty.
Giải trí Huy Hoàng, dạo gần đây có thể sẽ dùng đến”
Nhan Ôn tựa lưng vào ghế xe, vừa nhắm mát thì nghe được tiếng chuông điện thoại của chị Hà.
“Là Bạch Triết Hiên, giờ phải làm sao?” Chị Hà chỉ nghe.
lời Nhan Ôn.
“Nghe đi” Bây giờ cũng không còn cách tránh né, cô cũng muốn biết Bạch Triết Hiên sắp đối phó với mình ra Sao.
Chị Hà bắt máy, nói chưa được hai câu liền hét to: “Không thể nào, tôi tuyệt đối không giao việc tái xuất của Nhan Ôn cho kẻ khác đâu, Bạch Triết Hiên, làm người đừng tuyệt tình như thế!”
Cô tức giận cúp máy và nói với Nhan Ôn rằng: “Bọn họ đổi người quản lý cho em, tên cái gì mà Trần Du, chính cô ta liên hệ với đoàn phim tạm dừng phần phim của em, còn nữa, Bạch Triết Hiên dùng danh nghĩa công ty công bố với bên ngoài rằng em sẽ không nhận các bộ phim khác trong khoảng thời gian này, cũng đang liên hệ với đoàn phim “Niên hoa, sửa những bộ phận liên quan đến em, phần phim càng ít càng tốt, rõ ràng hắn ta đang đơn phương phong sát em”
Dù thế nào đi chăng nữa, Nhan Ôn cũng là nghệ sĩ dưới trướng công ty Giải trí Huy Hoàng.
Không có sự cho phép của Bạch Triết Hiên, thì cô không thể nào nhận việc, dù nhận được thì chỉ bằng một câu nói của anh ta, cũng có thể tước hết tất cả cơ hội của Nhan Ôn.
Năm xưa, nếu không phải cô tin tưởng lời ngon ngọt của Bạch Triết Hiên một cách ngu xuẩn, chủ động ở ẩn, thì có lẽ anh ta cũng sẽ dùng phương thức này để ép cô.
“Có cần công khai báo cáo xét nghiệm mang thai của Giang Linh Vận không? Để bọn họ nếm mùi lợi hại!” Chị Hà tức đến mức khó mà kìm nén, càng thương thay Nhan Ôn.
Cô cống hiến bao nhiêu cho công ty Giải trí Huy Hoàng, không có công lao cũng có khổ lao, nhưng vì vài câu nói của Giang Linh Vận mà Bạch Triết Hiên không nể một chút tình xưa.
“Cơ hội vẫn chưa chín mùi”
Nhan Ôn ngắm nhìn cảnh đường ở phía xa, bình tĩnh mở miệng: “Trong giới này, không phải ai nói gì thì định sẵn như thế, Giang Linh Vận ra mắt bấy lâu nay, sẽ không hành động ngu xuẩn đến vậy đâu, cô ta sắp xếp Trần Du làm người quản lý của em, chắc chắn còn chiêu sau chờ đợi em, vậy thì thuận theo ý cô ta, em muốn xem cô †a giở được trò trống gì!”
Chỉ cần Nhan Ôn quyết định chủ ý cho vụ việc thì không ai có thể ngăn cản nổi!
Phía bên kia, Giang Tùy An cũng nhận được tin tức ngay.
phút đầu tiên. Vì muốn bảo vệ cô thật tốt, sau ngày đầu tiên kết hôn, anh đã bắt đầu cho người theo dõi mật thiết động thái của Nhan Ôn, đối với người ngoài cô chỉ là một nữ ngôi sao, nhưng lại là người phụ nữ duy nhất trong cuộc đời anh.
Giang Tùy An ngẩng đầu khỏi đống tài liệu, đôi mắt lạnh khẽ nheo: “Bạch Triết Hiên đang tự tìm cái chết… điều tra kĩ càng về Trần Du, đừng để cô ta có cơ hội ra tay”
“Vâng, thưa chủ tịch Giang”
Giang Tùy An khẽ nhíu đôi mày, vài giây sau liền thư thả, người phụ nữ lọt mắt anh sao bị kẻ khác toan tính cách dễ dàng như thế, bọn chúng đang tự tìm cái chết mà thôi!
Trợ lý Tân Vũ của Giang Tùy An nhanh chóng gửi toàn bộ tài liệu về Trần Du cho chị Hà.
Chị Hà không ngừng cảm thán: “Quả thật là chủ tịch của Đại Hoa! Hiệu suất làm việc nhanh như vậy cơ đấy!”
Còn Nhan Ôn dường như đã nghĩ đến việc Giang Tùy An sẽ ra tay giúp cô, liền nở nụ cười nhắn một tin hồi đáp cho Giang Tùy An.
Chị Hà đứng cạnh nhìn thấy, vội vàng lắc đầu: “Toi rồi, em thật sự đã lún sâu vào đó rồi, trông bộ dạng si mê của em kìal”
Nhan Ôn chẳng nói gì cả, chỉ dùng ánh mắt quở trách chị Hà, khi bọn họ chuẩn bị bước vào cửa lớn công ty, thì màn hình điện thoại sáng lên, một tin nhắn khiến người †a cảm thấy cực kì phản cảm, gửi từ người quản lý mới được Bạch Triết Hiên phái đến cho cô.
“Tôi năn nỉ chủ tịch Bạch cho cô một cơ hội ghi hình quảng cáo nội y, cô mau chóng rời khỏi đoàn phim rác rưởi kia về đây gặp tôi, tôi chỉ chờ cô nửa tiếng đồng hồi”
Từ phim trường trở về trụ sở công ty ở khu trung tâm, nhanh nhất cũng phải một tiếng rưỡi.
Nhan Ôn thẳng tay xóa tin nhắn đó, dẫn chị Hà vào phòng làm việc của Bạch Triết Hiên.
“Nhan Ôn, sao em không gõ cửa mà vào rồi!” Bạch Triết Hiên đang xem tài liệu, khi nghe được tiếng bước chân thì Nhan Ôn đã đi vào phòng làm việc của anh ta.
“Ngay lúc này, em còn phải gõ cửa mới gặp được anh sao? Bạch Triết Hiên, anh không có lời gì muốn nói với em sao?” Nhan Ôn ngạo nghễ đứng trước bàn làm việc của anh ta, cười khẩy: “Nếu anh yêu Giang Linh Vận, hoàn toàn có thể nói em biết, em đồng ý ủng hộ cho hai người, nhưng anh cứ phải dùng phương thức như thế, cùng cô ta vụng trộm khắp nơi bằng đủ mọi cách thì rất kích thích hay sao?”
“Em nói gì vậy!” Bạch Triết Hiên nhanh chân đứng dậy đóng cửa.
Nhan Ôn khoanh tay, giữ khoảng cách với Bạch Triết Hiên, giữa đôi mày tràn đầy vẻ bất cần và chán ghét: “Toàn thế giới đều biết hết rồi, chỉ có em mang danh nghĩa vị hôn thê còn chìm trong mù mờ, em còn có thể nói gì nữa? Trong mắt anh còn có em hay sao?”
“Vốn dĩ anh cũng không muốn làm tuyệt tình quá, đều do.
em ép anh, lúc xưa em hứa với anh ra sao, em nói em sẽ vì anh rời khỏi giới phim ảnh, nhưng chính tay em đã hủy hoại con đường mà anh xây dựng cho Giang Linh Vận!
Cũng chính là tiền đồ của anh, Nhan Ôn, kẻ thật sự biết diễn là em đói”
Bạch Triết Hiên cũng không cam tâm yếu thế, ít ra phải †ỏ vẻ anh ta chẳng làm sai bất cứ điều gì cả.
Trông bộ dạng anh ta, Nhan Ôn bỗng cảm thấy buồn nôn.
Sao cô có thể đối mặt mãi với loại người như thế chứ.
Thấy cô bỗng dưng im lặng, Bạch Triết Hiên tưởng mình đã chiếm thế thượng phong, liền đắc ý nói tiếp: “Vốn dĩ anh ưng gương mặt của em, định cưới em về, vài năm sau mới li hôn, nhưng em chẳng chịu cho anh đụng vào, giả vờ ngây thơ cái gì kia chứ!”
“Tình yêu từ miệng anh chỉ muốn gạt phụ nữ lên giường thôi ư, tôi thật cảm thấy bi thương thay Giang Linh Vận, hôm nay tôi và anh cắt đứt quan hệ, sau này anh cũng sẽ chối bỏ cô ta như thế” Nhan Ôn hít một hơi sâu, kiên định thốt từng chữ “Trước kia tôi bị mù, con đường về sau mạnh ai nấy đi: “Được thôi, mạnh ai nấy đi! Nhưng cô tuyệt đối không.
thoát khỏi bàn tay của tôi đâu, chỉ cần hợp đồng của cô.
một ngày chưa đáo hạn, thì tôi sẽ phong sát cô ngày đó.
Và dù hợp đồng đáo hạn đi chăng nữa thì tôi vẫn có thể tiếp tục phong sát cô! Tuyệt đối không cho cô cơ hội làm lại từ đầu!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!