Chương 291
Ngoài đội ngũ sản xuất vô cùng thu hút người hâm mộ điện ảnh, phía Đại Hoa còn dán một tấm áp-phích của nam chính Hàn Nhất mặc trang phục trong phim ngoài cửa phòng hội nghị, đứng cạnh giàn hoa, thâm tình ngắm nhìn bóng lưng của một người phụ nữ nào đó.
Ánh mắt của anh rất trong trẻo, rất thu hút người khác.
Lời bình trên mạng bỗng chốc vượt mức hàng vạn, mọi người đều bày tỏ nhất định sẽ ủng hộ phòng vé.
Sau khi buổi họp báo bắt đầu, mới có phóng viên phát hiện Nhan Ôn đang ngồi dưới sân khấu! Và ánh mắt của cô dõi nhìn người đàn ông trên kia trong suốt quá trình, ánh mắt đó tràn đầy sự sùng bái và vẻ dựa dâm…
Ngoại trừ Nhan Ôn, chẳng ai biết thân phận thật sự của người biên kịch này.
Sau khi Giang Tùy An phát biểu, người dẫn Chương trình đưa micro cho Trần Thấm bên cạnh, nhưng lúc này, biểu cảm của Trần Thấm rất mất tự nhiên.
Với địa vị ngày nay của Giang Tùy An trong giới giải trí, nếu phát hiện sau lưng có người giở trò với anh, anh sẽ làm thế nào…
Vào lúc Trần Thấm đang phát biểu, Giang Tùy An đứng dậy đi xuống sân khấu, ngồi ngay vị trí trống bên cạnh.
Nhan Ôn, lúc này rất nhiều phóng viên mới phát hiện thì ra Nhan Ôn luôn ở dưới sân khấu!
Hai người ngồi ngang hàng với nhau, nhưng chẳng thể hiện hành động thân mật nào cả.
Chỉ thỉnh thoảng nhỏ giọng trao đổi vài câu.
“Sau khi kết thúc buổi họp báo, anh còn có cuộc họp, để †ài xế đưa em về”
“Vâng, anh cứ đi đi”
Giang Tùy An rời đi giữa chừng trong buổi họp báo, vì thế sau khi kết thúc, chỉ còn một mình Nhan Ôn rời khỏi, cô bị các phóng viên chặn ngay lối ra vào của phòng hội nghị.
“Cô Nhan, hôm nay nguyên nhân cô xuất hiện tại buổi họp báo này là gì?”
Nhan Ôn biết các phóng viên đã biết rõ mà còn hỏi, chỉ cố tình hỏi để gài bẫy cô, nên cô mỉm cười đáp: “Vừa vặn hôm nay tới công ty làm việc, tôi thấy bên đây có hoạt động nên tới xem thử”
Tức là, tôi là diễn viên của Đại Hoa, tôi xuất hiện ở phòng hội nghị của Đại Hoa trông rất kỳ lạ sao?
Các phóng viên đều sững sờ, phát hiện cách thức trả lời câu hỏi của Nhan Ôn càng ngày càng khéo léo.
“Vậy có thể mời cô nói thử, cảm nhận của cô về bộ phim này không? Dù sao thì bộ phim này cũng do chủ tịch Giang đích thân lựa chọn đạo diễn và diễn viên”
“Tôi cảm thấy nó rất có sức hút với mình, tôi sẽ tới rạp chiếu phim để ủng hộ, cũng mong mọi người hãy ủng hộ thật nhiều” Nhan Ôn vẫn bình thản mỉm cười.
“Có lời đồn rằng, chủ tịch Giang muốn cô vào vai nữ chính, có thật vậy không?”
Khi các phóng viên hỏi tới vấn đề này, vừa khéo Trần ‘Thấm đang đi về phía cửa ra vào.
Nhan Ôn nhìn về phía Trần Thấm một cái rồi nói với phóng viên rằng: “Lần đầu tiên tôi nghe thấy tin tức này”
“Không phải chứ, cô là bạn gái của chủ tịch Giang mà!”
“Có kịch bản và ekip tốt như vậy, chẳng lẽ cô Nhan Ôn không muốn sao? Nếu như có cơ hội, cô có đóng không?”
Câu hỏi này… Dù trả lời ra sao cũng sai tất.
Nhan Ôn khẽ nhíu mày.
Phóng viên tiếp tục truy hỏi: “Chủ tịch Giang là người quản lý của cô, có cơ hội tốt đáng lẽ phải suy tính cho.
nghệ sĩ của mình trước chứ nhỉ!”
Câu hỏi thế này đã vô cùng sắc bén, bất kỳ một diễn viên nào tham gia vào bộ phim sau khi nghe thấy cũng sẽ cảm thấy khó chịu, huống chi nữ chính Trần Thấm đang đi sang phía bên đây!
Nhan Ôn đang định trả lời thì một giọng nói trong trẻo cất lên ngắt lời bọn họ.
“Phóng viên hỏi vấn đề này có phải to gan lắm rồi không, ăn nói không cần suy nghĩ à?” Câu phản kích vô cùng gắt.
Nhan Ôn nhìn theo hướng giọng nói. Trần Thấm mặc chiếc đầm liền thân màu xanh lam đi tới bên cạnh cô, thay cô ứng phó câu hỏi của phóng viên: “Tôi và chủ tịch Giang quen biết đã lâu, anh ấy là một người công tư phân minh, sẽ không phạm sai lầm giả thiết”
“Vả lại, các bạn nhân dịp bạn trai của người ta không có mặt ở đây, liền hùng hổ dọa người, không sợ chủ tịch Giang biết được sẽ gây phiền phức cho các bạn sao?”
Câu trả lời lại nửa đùa nửa thật.
Nghe như đang giải vây cho Nhan Ôn, mà sao Nhan Ôn cảm thấy rất chói tai.
Thế nhưng cô chẳng biểu hiện gì cả, nụ cười nơi khóe miệng chẳng hề thay đổi: “Vẫn hi vọng mọi người hãy quan tâm tới bộ phim, tin chắc Đại Hoa sẽ không để mọi người thất vọng đâu”
Dứt lời, Nhan Ôn đẩy micro ra và rời khỏi phòng hội nghị.
Bởi vì câu nói lúc nãy của Trần Thấm khiến cô rất khó chịu, dường như đang nói Giang Tùy An là bạn trai của cô thì sao nào, lựa chọn diễn viên chứ đâu phải lựa chọn phụ nữ.
Trên thực tế thì Trần Thấm cũng nghĩ như vậy.
Cô ta tự nhận năng lực chuyên nghiệp và khả năng biểu diễn của mình đều mạnh hơn Nhan Ôn, dù có so gia cảnh và giải thưởng, cô ta vẫn thẳng xa Nhan Ôn, nên dự án phim lớn tuyệt đối không tới lượt Nhan Ôn đảm nhận.
“Nhan Ôn cứ thế mà bỏ đi ư?”
“Lúc nãy Trần Thấm ra mặt nói đỡ cho cô ta, cô ta chẳng cảm ơn một lời nào cả?”
“Tôi nghĩ chắc cô ta muốn diễn, nhưng chủ tịch Giang không đồng ý, những câu hỏi vừa rồi chắc chọc trúng chỗ đau của cô ta rồi chăng”
“Nhưng mà cũng phải, cô ta vừa ký hợp đồng với Đại Hoa, dù là nghệ sĩ được đích thân chủ tịch Giang dìu dắt †hì cũng không có tư cách tham gia dự án phim lớn thế này được”
Nghe lời bàn tán to nhỏ của các phóng viên, Trần Thấm nở nụ cười như có như không rời khỏi phòng hội nghị, cô †a vốn dĩ không muốn chống đối Đại Hoa, nhưng nếu hiện tại cô ta là nữ chính, thì cô ta sẽ không cho phép.
Nhan Ôn lán át cô ta.
Nhan Ôn là người phụ nữ của Giang Tùy An, nhưng trong iới giải trí vẫn phải bàn tới thực lực và bề dày kinh nghiệm, trong mắt Trần Thấm, Nhan Ôn vẫn chưa đủ tư cách trở thành đối thủ của cô ta.
Trần Thấm dẫn người quản lý đi vào bãi đỗ xe, vừa chuẩn bị leo lên xe rời khỏi thì nhìn thấy chiếc xe của Tề Tương đang đậu bên cạnh xe của cô.
“Sao cô lại tới đây!”
“Tôi đã thực hiện dựa theo yêu cầu của cô, ra mắt buổi lg viên nhìn thấy mâu thuẫn giữa tôi và ng với kết quả này rồi chứ?”
“Đương nhiên hài lòng, chúng ta hợp tác rất vui vẻ mà chẳng phải sao?” Tề Tương nở nụ cười: “Đúng lúc tôi cũng tới đây làm việc, chẳng có ý ép cô đâu”
“Tốt nhất cô đừng chạm mặt với tôi ở nơi công cộng, tôi không muốn bị Giang Tùy An phát hiện” Trần Thấm hừ một tiếng rồi lên xe rời khỏi.
Thật ra Trần Thấm rất yêu thích kịch bản này, nếu không.
bị Tê Tương ức hiếp, cô ta muốn dùng bộ phim này để rinh thêm vài giải thượng nặng ký.
Đáng tiếc…
Có một số chuyện không tới phiên cô ta khống chế.