Chương 225
Chị Hà nhíu mày đi vào, đẩy Tân Vũ sang một bên, vừa dọn dẹp vừa càu nhàu: “Cái này không thể đặt ở bên đây, sẽ dễ dàng đụng phải, còn nữa, tấm thớt phải đặt ở đây…
Có nhớ chưa?”
Mắt Tân Vũ đang lấp lóe gì đó, quay người ra ngoài cầm chìa khóa dự bị của căn nhà, đặt vào tay của chị Hà: “Tôi có thể quên mất, cô có thể thường xuyên đến thăm nom không?”
“Hả?-Đây-chắng. phải là các hạng,mục cần chú ý trong nội trợ hàng ngày Sao, anh là trợ lý của chủ tịch Giang mà không nhớ nổi ứ?”
“Tôi có thể, nhưng cần cô đến thêm vài lần.”
Tân Vũ nín nhịn nửa ngày trời mới nói ra được câu này.
Thật ra anh cũng chẳng phải không biết làm việc nhà, mà muốn chị Hà thường xuyên đến đây, anh suy nghĩ mấy chục cái phương án trong nhà bếp, cuối cùng cảm thấy cách này đáng tin cậy nhất.
Anh muốn cô thường xuyên lui tới?
Chị Hà sững sờ, tiếp đó nhìn thấy Tân Vũ đang từng bước tiến sát cô.
Chị Hà nhìn rau cải được cắt sẵn bên cạnh: “Có phải anh đã đói rồi không? Còn không làm cơm!”
Tân Vũ nghiêng đầu nhìn cô, một lát sau mới hỏi: “Cô đói không?”
Chị Hà tự đa tình quan sát bộ dạng của Tần Vũ, trái tim thấp thỏm đang chạm nhau một cách điên cuồng, chắc.
không phải chỉ có cô đang suy nghĩ vớ vẩn chứ! Anh đã ghé sát lắm rồi đó!
“Tôi chỉ biết nấu mì, thái lát không được nhanh, cô có thể phải chờ tôi thêm một lát nữa, tôi làm thêm vài lần, sẽ trở nên thành thạo thôi” Tân Vũ vừa nói, vừa lấy một chiếc khay từ sau lưng chị Hà.
Chị Hà cảm thấy bầu không khí vô cùng ngượng ngùng: “Tôi tiếp tục dọn dẹp đây!”
Tân Vũ thấy cô vội vàng rời khỏi, nụ cười ở khóe miệng lại nhếch lên, cô đã mang chìa khóa đi rồi.
Giống với cách nghĩ của chị Hà, Tân Vũ không thường xuyên dẫn bạn bè về nhà, bạn nữ càng chưa bao giờ đến, nội thất và đồ dùng sinh hoạt đều chỉ một phần, toàn bộ đều dùng tông màu xám trắng, thu dọn đơn giản một lát liền trở nên ngăn nắp thấy rõ, nhưng lại gợi cho.
người ta một cảm giác rất cô đơn.
Sau khi chị Hà dọn dẹp phòng ốc xong xuôi, bỗng dưng có một sự xung động, cô muốn hỏi thử hôm nay Tân Vũ dẫn cô đến đây là cách nghĩ đơn giản, hay là…
Cô cúi đầu nhìn chiếc chìa khóa trong túi xách của mình, chẳng phải chỉ có mối quan hệ trai gái mới trao chìa khóa nhà của mình hay sao?
Bây giờ ngẫm nghĩ lại thì Tân Vũng có chìa khóa nhà của cô, còn cô cũng có chìa khóa của Tân Vũ.
Lúc này Tân Vũ đứng ở trong bếp, anh xem đồng hồ hết lần này tới lần khác, muốn dùng cách nào đó để kéo dài thêm một lát, như vậy thì chị Hà có thể ở lại qua đêm.
“Vẫn chưa xong ư?” Chị Hà lên tiếng hỏi thăm.
“Sắp rồi!” Tân Vũ nhíu mày, vô cùng không muốn đặt mì vào trong chiếc nồi đã sôi sục từ sớm.
Mười phút sau, Tân Vũ bưng hai bát mì nóng hổi và vài dĩa thức ăn lên, sau đó hô lên một tiếng: “Ăn cơm thôi”
Chị Hà ngửi thấy mùi thơm, cực kỳ hài lòng và ăn đáo để: “Thật không ngờ anh làm bếp cũng giỏi đó chứ!”
“Nếu cô thích, thì tôi làm cho cô ăn mỗi ngày.”
Chị Hà đang ăn mì bị câu nói này làm sặc sụa, cô mở to.
đôi mắt nhìn sang Tân Vũ: “Cái đó..”
Rốt cuộc anh có biết những lời này không thể tùy tiện nói với phụ nữ không!
“Tại sao anh phải trao chìa khóa nhà của anh cho tôi vậy, và tại sao phải nấu cơm cho tôi ăn?” Khó khăn lắm chị Hà mới thốt ra câu hỏi này, nếu không hỏi nữa thì cô sẽ khiến bản thân nghẹt thở chết.
“Chẳng phải cô là vợ chưa cưới của tôi sao? Có chìa khóa nhà của thôi cũng rất bình thường thôi mà”
Trời đất!
Ai dạy anh ấy nói như thế kia chứ!
Chị Hà chỉ cảm thấy khuôn mặt của mình sắt rụi: “Đó chỉ là tình huống tại thời điểm đó mà thôi..”
Cô vẫn chưa nói xong, Tân Vũ đã ghé sát cô ấy, vô cùng cận kề!
Sau đó trong tình huống chị Hà không kịp đưa ra bất kỳ phản ứng nào, nhẹ nhàng đặt lên đôi môi của cô ấy một nụ hôn.
Tiếp xúc thân mật chỉ đơn giản và cẩn thận như thế khiến chị Hà kinh hoảng, cô nhìn Tân Vũ bằng ánh mắt hoảng loạn: “Anh… Anh..”
“Làm bạn gái của anh đi, trái tim và chìa khóa đều giao.
hết cho em”
Trái tim chị Hà lan tỏa nỗi kích động và sự vui mừng, cô không lui bước, cũng chẳng đẩy Tần Vũ ra, mà chủ động ôm lấy Tân Vũ: “Anh không ngại sao?”
Sự lo âu và không yên lòng của cô dường như chưa bao giờ là vật cản giữa bọn họ.
“Anh… Không muốn bỏ lỡ” Tân Vũ cúi đầu thủ thị, trái tim anh cũng đang đập mạnh, Tân Vũ luôn kín đáo nay lại hành xử như vậy, đối với anh mà nói cần dũng khí rất lớn.
Chị Hà tựa vào bờ ngực của anh, nghe thấy Tân Vũ hỏi nhỏ một câu: “Tối nay có thể đừng về không?”
“Không được!” Chị Hà lập tức ngồi thẳng, căng thẳng nhìn Tân Vũ thật chăm chú và không ngừng lắc đầu: “Em kiên quyết không làm gì bậy bạ trước hôn nhân đâu, đây là vấn đề nguyên tắc.”
Tân Vũ sững sờ.
“Anh đang nói giống như lúc anh bị bệnh, em ở lại qua đêm trong nhà và chăm sóc anh vậy, anh muốn ở bên em lâu thêm một chút nữa” Tân Vũ giải thích.
“Ồ..” Chị Hà mới ý thức được do cô tưởng tượng quá phong phú chăng.
Cô đỏ mặt ăn sạch thức ăn trong bát, sau đó nhìn Tân Vũ thu dọn dụng cụ ăn uống vào nhà bếp, hai người nắm †ay nhau đi vào phòng khách.
Đêm nay, là một đêm mà chị Hà ngủ yên lành nhất và hạnh phúc nhất.
Cô mơ thấy một giấc mộng thật dài, trong giấc mơ có cô và Tân Vũ…
Sáng hôm sau, chị Hà và Tân Vũ cùng xuất hiện trước mặt Nhan Ôn.
Nhan Ôn lập tức phát hiện bầu không khí khác thường giữa hai người họ, vẻ mặt mắc cỡ của chị Hà đã nói rõ tất cả: “Tiến triển của hai người không tệ đó!”
“Chị đến để báo cáo với em” Chị Hà cười và ngồi xuống, mắt tràn đầy niềm hạnh phúc.
“Xác định là anh ấy rồi chứ?” Nhan Ôn hiểu rõ chị Hà, nếu chẳng phải khẳng định trăm phần trăm, cô ấy sẽ không đi đến bước này.
Chị Hà gật gù và nói thật lòng: “Chị biết gặp gỡ được một người thật sự phù hợp không dễ dàng, chị không muốn bỏ lỡ anh ấy, tuy chị vẫn còn hơi tự ti”
“Tuổi tác, hay là?” Nhan Ôn chớp mắt.
Chị Hà gật đầu: “Thân hình của chị…”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!