Chương 184
Nhan Ôn không nói thêm gì nữa, cọ sát trong lòng Giang Tùy An, tìm một tư thế thoải mái nhất và chìm vào giấc ngủ.
Công việc một ngày đủ khiến cô mệt nhừ, hiện tại mỗi bước đi của cô đều bám sát vào vị trí ngôi sao quốc tế.
Cô hi vọng con đường về sau sẽ càng ngày càng rộng mở…
Thế nhưng, Ngụy Lãng lại từng bước ép sát.
So với sự yên tĩnh ấm áp ở bên đây, Tần Vũ và chị Hà bận chóng mặt, Tần Vũ xử lý công việc của Đại Hoa đến nỗi không thể phân thân, còn chị Hà vì ứng phó với quảng cáo và hợp đồng đóng phim của Nhan Ôn mà mắt nổ đom đóm.
Chỉ là thỉnh thoảng cô sẽ nghía sang Tần Vũ bên cạnh, bất chợt nở nụ cười si mê.
Mà bản thân cô lại hoàn toàn không ý thức đến.
Tần Vũ lại một lần nữa ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt của chị Hà… bất chợt ớn lạnh. “Sao cô cứ nhìn tôi mãi thế!”
Gương mặt chị Hà đỏ bừng, vội vàng lắc đầu phủ nhận.
Tần Vũ, EQ của anh không thể sánh ngang với trí thông minh của anh hay sao? Tại sao phải hỏi câu như vậy!
Vả lại, anh không có một chút cảm giác nào sao?
Chị Hà mím môi, suy nghĩ trong lòng vô cùng hỗn loạn, cuối cùng đột nhiên cô ý thức rằng, có thể ở riêng với Tần Vũ trong căn phòng như vậy, đã được ông trời ưu ái lắm rồi, sao có thể cầu xin xa xỉ hơn nữa!
Chị Hà thả lỏng tâm thái, đang chuẩn bị xem tiếp hợp đồng thì phát hiện tài liệu đặt trên bàn mình bị đẩy xuống một bậc, sau đó Tần Vũ trực tiếp dọn đến chỗ đối diện với cô để làm việc. “Anh… Sao anh sang đây vậy?” “Chẳng phải ở gần một chút thì cô sẽ ngắm tiện hơn sao?”
Chị Hà bị làm cho kinh hãi, trái tim đập thình thịch, Tần Vũ như không xảy ra chuyện gì, gương mặt điển trai cứ thế đối diện với chị Hà! Đột nhiên cô không biết nên làm thế nào, Tần Vũ thật sự chỉ muốn để cô ngắm ư?
Vậy cũng thật… khiến người khác động lòng.
Chị Hà véo mạnh mình dưới bàn, ngẫm nghĩ có nên trực tiếp bổ nhào qua đó không. “Như vậy có phải ổn hơn nhiều không? Nếu cô cứ vẹo đầu nhìn tôi, cố không đau ư?” Tần Vũ nói cực kỳ bình tĩnh.
Lúc bấy giờ, chị Hà mới hoàn toàn hiểu ra, anh vốn không ý thức được tại sao mình lại ngắm anh ấy! Tên ngốc này…
Chị Hà gom tất cả hợp đồng, ngồi sang vị trí lúc nãy của Tần Vũ, cô không nên ôm vọng tưởng, ở cạnh khúc gỗ như vậy, sớm muộn gì cô cũng sẽ bị chọc tức xỉu mất.
Tần Vũ thấy cô đang chìm đắm trong đống hợp đồng, khóe miệng tự động nhếch lên, gương mặt điển trai hé nụ cười, từ góc độ này nhìn sang đó, cũng thật đáng yêu đó chứ…
Trong một tuần tiếp theo, Nhan Ôn bôn ba khắp các buổi trình diễn lớn, nhận chụp ảnh bìa cho nhiều tạp chí có tiếng, hết hành trình này tiếp nối hành trình khác.
Bởi vì cô đã vang danh khắp giới thời trang ở Paris, rất nhiều đạo diễn nổi tiếng trên trường quốc tế cũng chú ý đến gương mặt phương Đông tràn đầy sức cuốn hút này.
Nhưng thật tình Giang Tùy An không thể lại thêm, anh cần trở về trước để giải quyết việc của công ty. Khi Nhan Ôn kết thúc hành trình một ngày trở về trang viên, Giang Tùy An đã thu xếp xong hành lý.
Thấy anh nghỉ ngơi suốt mấy ngày, sức khỏe và tinh thần cũng hồi phục ít nhiều, Nhan Ôn cũng có thể yên tâm.
Cô dõi nhìn anh lên xe, không kiềm chế được chạy lên ôm chặt anh, hôn môi anh… “Em sắp được trở về rồi, hãy ở nhà đợi em.” Nhan Ôn ôm lấy anh và cười nhẹ: “Đợi em.”
Giang Tùy An cưng chiều ôm lại cô, đặt lên vầng trán của cô một nụ hôn: “Em phải chăm sóc mình thật tốt, biết chưa?” “Yên tâm đi.” Nụ cười của Nhan Ôn càng sâu đậm hơn.
Bọn họ lại một lần nữa hôn nhau ngọt ngào, lưu luyến mà quấn quýt, cho đến khi sắp ngạt thở, mới luyến tiếc buông ra.
Màn đêm tối tăm, chẳng ai chú ý đến nơi xa xôi có người đang bò trên tường cao để chụp ảnh.
Tuy cự ly rất xa, ánh sáng cũng không rõ nét, ông ta không chụp được gương mặt của người đàn ông, nhưng bọn họ đích thật đã hôn nhau! Vả lại thoạt nhìn liền biết mối quan hệ rất thân mật.
Đơn Phong nhìn ảnh cười đắc ý, ông ta đi theo lâu như vậy, cuối cùng cũng có thu hoạch rồi.
Nhan Ôn đích thật đang giấu đàn ông!
Chờ xem đi, bộ mặt thật của cô sẽ nhanh chóng bị tất cả mọi người biết rõ thôi.
Sau khi tiến Giang Tùy An, Nhan Ôn đảo mắt nhìn căn phòng trống trải, nhìn chiếc ghế từng được Giang Tùy An ngồi, bỗng cảm giác trong lòng cũng chợt trống trải.
Cô không cách nào che giấu tâm ý của mình, cô vì sự rời khỏi của anh mà trở nên hụt hẫng, chỉ vừa tiễn anh đi vài phút mà thôi, cô đã bắt đầu nhớ nhung anh rồi.
Vì vị trí ngôi sao quốc tế, cô cần phải tiếp tục nhẫn nhịn! Thành quả tôi luyện có được ở nơi đây, khi trở về nước chẳng thể nào bù đắp, cô cần có cơ hội và sân khấu ngay tại đây.
Người buồn thỉu buồn thiu như Nhan Ôn còn có chị Hà.
Tuy mỗi lần cô đều bị EQ thấp của Tần Vũ chọc tức điên, nhưng giờ không nhìn thấy anh thì trong lòng vô cùng khó chịu. “Đừng nghĩ nữa, mau chóng kết thúc hành trình sẽ sớm được trở về ở cạnh anh ấy.” Chị Hà an ủi Nhan Ôn, sợ tâm trạng của cô ấy sa sút, ảnh hưởng đến tiến độ ghi hình của ngày mai.
Nhan Ôn nghiêm túc đáp: “Chị cũng thế.”
Chị Hà vội vàng ho mạnh một tiếng: “Không hiểu em đang nói gì.”
Tâm tư của cô đã viết rõ trên mặt, mọi người đều hiểu, Nhan Ôn mỉm cười đi vào phòng ngủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!