Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Yêu Giả Dối Của Chồng

Ngón tay của cô dùng sức chỉnh lại quần áo trên người, hơi thở gấp gáp, gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt.

“Vũ Nhiên…” Cô khẽ gọi tên người đàn ông cô yêu, tìm chiếc di động ở đầu giường, cô nắm thật chắc trong tay, tìm đến mọt dãy số, lông mi dài khẽ rũ xuống, nhưng tay cô không có làm bất cứ động tác gì.

Một lúc sau, cố vỗ vỗ nhẹ gương mặt mình, tốt lắm, Tử Lạc không cần suy nghĩ nhiều, chỉ là mơ mà thôi.

Cô đặt điện thoại lên đầu giường, nằm xuống, nhưng thật kì lạ, cô không thể tiếp tục ngủ, mắt cứ mở lớn cho tới sáng.

Giấc mơ kia như thực, thực đến nỗi khiến cô đau lòng.

Cô mơ thấy Ôn Vũ Nhiên kết hôn, nhưng cô dâu lại không phải là cô, sẽ không, cô không ngừng an ủi bản thân, cô tin tưởng, Vũ Nhiên yêu cô, hai người đã yêu nhau ba năm, còn nhớ khí đó, lần đầu tiên hai người nắm tay, lần đều tiên hôn môi, có lẽ bởi vì cô còn nhỏ, hắn luôn ôn nhu, cẩn thận như vậy, hai người đều có tương lai tốt đẹp, dù cho thân phận họ rất khác nhau.

Cô tin tưởng, tình cảm của bọn họ nhất định sẽ lâu dài, nhất định có thể, Vũ Nhiên sẽ không cưới người khác, nhất định không.

Trong tòa soạn báo, Tử Lạc thỉnh thoáng lấy di động ra nhìn, đôi lông mày xinh đẹp nhăn lại, không có, cô có chút thất vọng, cố gắng làm những việc còn lại.

“Làm sao vậy, đang đợi điện thoại, có phải hôm nay hai người chuẩn bị hẹn hò a?” Đường Tình nháy mắt, thậm chí còn đụng đụng bả vai của cô, Tô Lạc thực sự tốt a, có bạn trai đáng yêu, còn chờ đợi điện thoại nữa, đâu có như cô, rất cô đơn, cái gì cũng không có.

Đôi môi Tử Lạc khẽ mím lại, chỉ khẽ lắc đầu, đôi mắt hiện lên vẻ u sầu.

Thực ra sau buổi tối hôm đó, đã ba ngày hai người không có liên lạc, chuyện này chưa từng xảy ra, cô gọi điện thoại di động cũng tắt máy, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không.

“Tình Tình, giúp tớ nói với cấp trên tớ không khỏe, tớ có việc muốn ra ngoài.” nói xong, Tử Lạc liền ném công việc sang chô Đường Tình vẫn đang còn mơ hồ, cô ấy bị sao vậy, ôm đống đồ của Tử Lạc, Đường Tình nhìn đống giấy tờ chỉ có thể thở dài, chịu phận bất hạnh tiếp tục công việc dang dở của Tử Lạc, ai bảo hai cô là bạn bè, bạn bè a chính là giúp bạn mình không tiếc cả mạng sống, chính là khi cô ấy đau, mình có thể làm việc thay, thôi, quên đi.

Tử Lạc vẫy một chiếc ta xi, hai tay nắm chặt vào nhau, cô chỉ biết bây giờ cô rất gấp, rất gấp, cô hơi buông lỏng tay mình phát hiện lòng bàn tay đầy mồ hôi.

Mà khi cô xuống xe thì đã khẩn trương tới mức không biết nên đi thế nào.

**********************

 

Công ty của tập đoàn Ôn thị, cô ngẩng đầu lên nhìn… bảng chữ màu đen, cô biết đây là chỗ Ôn Vũ Nhiên làm việc, nhưng cũng chưa bao giờ tới, nếu không phải cô thực sự rất lo lắng, cô cũng sẽ không đến đây, cô sợ sẽ gây phiền toái cho hắn.

Cô đứng bên ngoài thật lâu, lại thử gọi điện thoại một lần nữa cho hắn, nhưng máy vẫn tắt. Cô hít một hơi thật sâu đi vào trong.

Bên trong thật lớn, cô cúi đầu, giống như không thể gặp người khác, cho tới bây giờ cô cũng chưa có cảm giác như vậy, trong lòng cảm thấy chua xót, cô rõ ràng là bạn gái hắn, nhưng hiện tại cảm thấy mình giống tình nhân của hắn, không hề biết tình hình thực tế của hắn.

Tuy tất cả chuyện này đều do cô tự nguyện, nhưng chính hắn cũng ngầm đồng ý không phải sao? Cô băn khoăn, cũng không thể phủ nhận việc này đối với bọn họ như thế là tốt nhất, cô dùng sức nắm chặt bàn tay mình, cô đang suy nghĩ gì, sao có thể trách hắn, sao có thể, hắn đang rất bận rộn, rất vất vả, mà bây giờ cô lại ở đây giận dỗi, cô cảm thấy mình có chút hèm mọn, không khỏi tự mắng mình.

“Xin hỏi tiểu thư, cô muốn tìm ai, có hẹn trước không?’ Cô gái trước mặt Tử Lạc nói, lộ rõ vẻ không vui, công việc của cô ấy là cười, ánh mắt lại có chút khinh bỉ.

Tử Lạc nhìn chằm chằm quần áo trên người mình, quần áo rất bình thường, một chiếc áo trắng và quần bò, một đôi giày vải đơn giản, không thể bình thường hơn được, mà so sánh với nơi này, thực sự là tách biệt.

Cô cảm giác mình tổn thương, nhưng vẫn nở nụ cười, cô đã từng nói, cô bằng lòng cuộc sống này, cô rất hạnh phúc, cô đâu cần nhiều hơn nữa, làm người không thể có lòng tham nếu không sẽ mất đi càng nhiều, cho nên cô luôn sống vô cùng vui vẻ, hiện tại cũng vậy.

Cô gái trước mặt Tử Lạc có chút bất ngờ, khóe miệng có chút xấu hổ, nở nụ cười không được tự nhiên, nụ cười trên mặt Tử Lạc quá trong sáng, ánh mắt giống như chú nai con, như nước mùa thu, khiến cho cô gái có chút ngường ngùng.

“Tôi muốn hỏi một chút, Ôn Vũ Nhiên có ở đây không?” Cô khẽ mìm môi, một lúc mới nói ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!