Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Yêu Giả Dối Của Chồng

“Này” một bàn tay đột nhiên chụp lên bả vai cô, vỗ một cái khá mạnh, người Tử Lạc khẽ lắc một chút, khí lực người này cũng thật lớn a, cũng may là thân thể gầy yếu của cô còn chưa ôm mặt đất a.

“Đang suy nghĩ cái gì vậy?” Một cô gái đi lại trước mặt cô, nhìn thẳng vào đôi mắt của cô, nhìn thấy vẻ mặt xuân sắc của cô, có cần phải như vậy không a, cô gái nhìn thấy vẻ mặt đỏ bừng của cô, ánh mắt cũng mỉm cười, nhìn thấy cô say xưa ngắm nhìn vòng trang sức trên tay, cảm giác như chiếc vòng này có thể ăn vậy, nhưng chiếc vòng này đâu thể ăn a, sao lại có thể nhìn đắm đuối thế chứ?

“Không có gì.” Da đầu Tử Lạc khẽ run lên, tiếp tục phô tô tài liệu trong tay, nhưng khóe môi của cô lại luôn cong cong.

“Còn nói là không có gì, mặt hồng như vậy, nhất định là đang nhớ Ôn Vũ Nhiên phải không?” Cô gái này nhất định không buông tha cho Tử Lạc, rõ ràng là đang nhớ đến bạn trai của mình, phản ứng của cô lại giống như tiểu bạch thỏ, thật sự khiến người khác không thể nói được gì.

Mặt Tử Lạc đỏ tía tai, quả nhiên là, cô đã thấy gương mặt đỏ tới tận mang tai của Tử Lạc, Tử Lạc vẫn giống như hồi còn đi học, thực dễ dàng đỏ mặt, hiện tại đàn ông đỏ mặt đã không nhiều, phụ nữ đỏ mặt cũng sẽ không nhiều .

“Cái gì đây, đáng giận, Lạc Lạc, cậu có phải hay không rất dễ bị bắt nạt a, cậu tới đây là để thực tập chứ không phải làm những việc linh tinh này.” cô gái nhìn thấy trước mặt Tử Lạc một đống thứ đồ, liền hiểu ra, cô lại bị nhờ vả nhiều việc. Chỉ biết bắt nạt Tử Lạc, tính cách như một con cừu nhỏ. Một ngày nào đó, Tử Lạc sẽ bị bọn hắn khiến cho mệt chết.

Những người này thực sự là vô nhân tính.

“Tình Tình, không phải đâu, nhưng việc này là mình sẵn lòng làm, cậu cũng biết mình không biết cái gì cả, cũng lại không thông minh, hơn nữa, như vầy tốt lắm, có thể học được rất nhiều thứ, cậu xem, bây giờ tớ đã tốt hơn trước rất nhiều.” Tử Lạc lắc lắc đầu, trên mặt vẫn là nụ cười thản nhiên, tính tình cô vốn đã tốt bụng, hơn nữa, làm nhiều một chút cũng sẽ tiêu mỡ nha.

Đường Tình liếc mắt nhìn cô một cái, dùng ngón tay chỉ vào trán của cô, “Tính cách này của câu, sớm hay muộn cũng sẽ bị người ta hại chết.” Tử lạc chỉ mỉm cười, cô vốn đơn giản như vậy, cũng thích đơn giản, như vậy không tốt hay sao?

Cô cầm lên một bức tranh vẽ, ngắm nhìn từng đường văn hoa tinh tế, không biết là nét bút của ai, ngón tay cô nhẹ nhàng vuốt ve bức tranh, bá đạo và khoa trương, nhất là về màu sắc, màu đen cùng màu xanh đậm, đều là màu u ám, lại phối thêm nhưng đường nét màu vàng kim tôn lên vẻ quý phái không gì sánh bằng.

Cô mở trang kế tiếp, ở trước mắt xuất hiện một cái tên, Lê Duệ Húc.

Cô thích những thiết kế như vậy, lần đầu tiên, đối với cái tên xa lạ này cảm thấy tò mò, không biết người này như thế nào, lại có thể vẽ ra một thứ hoàn mĩ như vậy.

Ánh mắt của cô hơi cong lên, khóe môi mỏng nhẹ nhàng cong lên, một nụ cười như gió lướt qua, khiến cho người khác cảm thấy thoải mái.

Đường Tình có chút xem thường cô, cô gái này lại ngẩn người vì cái gì vậy , bức tranh này có cái gì để xem chứ, cô dựa người vào chiếc tủ bên cạnh, khó mà những giây phút thảnh thơi hưởng thụ như vậy, tốt nhiệp, tự hồ nụ cười của cô càng ít đi.

******************************

 

Cô nghiêng đầu nhìn gương mặt tươi cười của Tử Lạc, đột nhiên trong lúc này, cảm giác như có một ánh sáng nhẹ nhàng bao phủ lấy cơ thể của cô, gương mặt Tử Lạc thánh khiết vô cùng, cô vốn rất bình thường, lúc này lại lộ ra vẻ xuất thần, ôn nhu và tinh tế, Đường Tinh nhận ra mười mấy năm nay, cô luôn cảm thấy trên người Tử Lạc luôn có sự ôn nhu mà người khác không có, có thể chính là ở điểm này.

Cho nên mới nói, Vũ Nhiên kia thật đúng là biết nhìn người, khiến cô gái này với hắn một mực chung tình, chính là, cô không hiểu, rõ ràng Tử Lạc có thể tìm được một công việc tốt hơn, lấy một người như Vũ Nhiên, ở công ty của hắn tìm một công việc là không thành vấn đề, vì cái gì, cô gái này lại không muốn nhận diễm phúc đấy.

Kì lạ, thật kì lạ, cô lại nhìn lướt qua Tử Lạc, đối với cô ấy hâm mộ lại ghen tị.

Khi Tử Lạc lau lau mồ hôi trên trán đã là tan sở, thời gian này cô không nhàn rỗi chút nào, có thể đúng như câu nói đó, mệt cũng rất vui vẻ. Cho nên, Tử Lạc tuy là rất mệt, nhưng cô lại cảm thấy rất vui, rất thích.

Cô khoác chiếc túi lên vai, nhìn đồng hồ, trong mắt lại hiện lên chút lo lắng, sắp muộn rồi, cô sắp bị muộn rồi.

Bên ngoài, trời mua thu se lạnh, rốt cuộc khi tan việc có cảm giác mát mẻ, gió khẽ thổi vào da cô, cảm giác thoải mái nói không lên lời, cô không ngừng tiêu sai bước đi, có khi còn chạy chậm, trên vẻ mặt lo lắng ngày càng nhiều.

Cô nhìn đồng hồ trên cổ tay, đứng trước một tòa nhà hàng tây vô cùng trang trọng, bước đi có chút chần chờ, cô nhìn nhìn quần áo của mình, thực sự là không hợp với chỗ này chút nào, cô khẽ thở dài ra, rất nhanh lại khôi phục tinh thần, cô đi vào, một mùi hương nhờ gió thổi qua mũi cô, thật thơm a, không nồng không đạm, vừa đúng, đây là mừi nước hoa.

Cô ngầng đầu lên, nhìn thấy một cô gái cao gầy như người mẫu, không biết vì cái gì, bước đi của cô chậm một chút, dường như nhìn thấy trong mắt cô gái kia hận ý.

Hận.. Tại sao lại có thể hận, cô và cô ấy .. đâu có quen a…

Một lần nữa cô muốn nhìn kĩ thì cô gái ấy đã đi xa, chỉ có tiếng gót giầy của cô ấy nện xuống nền nhà, dường như có một sự tức giận, dần tan biến trong không gian, trong lòng của cô có chút áp lực kì quái, cảm thấy thật tức cười, cô có phải hay không hôm nay làm nhiều đến đầu óc quay cuồng a.

Nhìn thấy người ngồi chiếc bàn gần cửa sổ, ánh mắt của cô khẽ cong lên, bên trong lộ rõ vẻ ngượng ngùng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!