Thật lâu sau cô mới nhỏ giọng trả lời giống như mèo con: "Không rời xa anh Đô."
Thật kì quái, từ lúc chính thức quen anh đến bây giờ đã là bốn năm, dường như cô không có quá nhiều cảm giác với người đàn ông này, thậm chí ngay cả lúc cùng ngủ với anh trên một chiếc giường, lúc diễn kịch trước mặt người nhà cũng không có chút động lòng với anh.
Thậm chí lúc nhìn thấy anh còn có chút khiếp sợ.
Vóc dáng cô nhỏ nhắn xinh xắn, cao khoảng một mét sáu tư, mà Phó Thành Đô lại cao lớn tầm khoảng một mét chín. Hơn nữa anh là quân nhân, mặc dù cơ bắp không quá khoa trương nhưng nhìn vẫn rất cứng rắn.
Anh không thích nói chuyện, tích chữ như vàng, bốn năm nay từ lần đầu tiên bọn họ phát sinh quan hệ đến giờ, anh nói với cô chắc cũng chưa quá một trăm câu.
Trừ lần đầu tiên cô chủ động chạy đến doanh trại tìm anh nói muốn đính hôn với anh, gan cố lớn đến mức có thể chống lại ông trời, chưa bao giờ biết sợ là gì, sau này chỉ cần gặp anh cô đều có chút câu nệ.
Nhưng không biết từ lúc nào đã bất giác thích anh, cô
nhìn anh thế nào cũng cảm thấy thuận mắt, càng nhìn càng thích.
Trừ việc anh trầm mặc ít nói.
Cô thích anh, không chỉ giữ ở trong lòng mà hẳn anh cũng có thể cảm giác được.
Chỉ cần anh vẫn còn quan tâm cô, cô sẽ không thể rời khỏi anh được.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!