“Là của Lệ Quốc Chiến sao?” Kiều Đông Phương trở nên kinh ngạc.
“Ừm”
Đối với thân thể của An Dương thì Kiều Phương Hạ không kinh ngạc và khó chấp nhận như những người khác, bởi vì cô biết rằng, thực ra An Phương Diệp đã định mang thai trong lúc cô học cấp hai rồi. Chỉ vì thái độ của Lệ Chiến Quốc vẫn không được rõ ràng nên kế hoạch sinh con cứ bị trì hoãn từ lần này đến lần khác.
Hai năm sau, có thể là do An Phương Diệp và Lệ Quốc Chiến đều đã lớn tuổi nên chưa thể thành công, không ngờ rằng An Phương Diệp đã mang thai trước khi rời đi.
Giống như đứa con đầu lòng của Kiều Phương Hạ, thực ra An Dương đến không đúng lúc. Nhưng may mắn thay, về sau An Phương Diệp gửi gắm An Dương cho cô và Cố Dương Hàn. Sau này trong nhà họ Cố, An Dương luôn được chăm sóc rất tốt, chú Thiên và Cổ Dương Hàn đều rất cưng chiều cô bé.
Kiều Đông Phương nhìn chằm chằm An Dương, nhưng An Dương lại không biết người này là ai, quay đầu lại nhìn ông ta một cái rồi hỏi Kiều Phương Hạ: “Ông này là ai ạ?”
“Là ba đẻ của chị” Kiều Phương Hạ bình thản giải thích.
Đối với việc làm thế nào để có một đứa trẻ thì thực ra trong lòng của An Dương đã có một suy nghĩ lờ mờ, cô bé có lối suy nghĩ trưởng thành hơn so với những đứa trẻ bình thường.
Cô bé suy nghĩ một chút rồi quay đầu sang nhìn Kiều Đông Phương và hỏi Kiều Phương Hạ: “Vì vậy, ông ta chính là người ba đã bỏ rơi chị sao?”
Chỉ với một câu nói này đã khiến cho khuôn mặt giá cả của Kiều Đông Phương liền đỏ bừng cả lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!