Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Kiều Đông Phương không gọi điện cho Phương Hạ được, bởi vì điện thoại của Kiều Phương Hạ đang ở chỗ anh, anh không muốn bắt máy. 

Anh dừng bước, khuôn mặt vô cảm quan sát Kiều Đông Phương vài lần: “Muốn đi thăm cô ấy?” 

“Đúng vậy. Một người làm ba như tôi, sao có thể không đi thăm con bé được chứ?” Kiều Đông Phương cẩn thận trả lời. 

Trước đây, khi Kiều Phương Hạ ở nước ngoài, Kiều Đông Phương không hề quan tâm cô. Hơn nữa ông ta đã nghe lời xúi giục của Tống Vân Lan, nhận lấy ba mươi tỷ của Lệ Đình Tuấn. 

Nhưng thực ra ông ta bảo tài vụ của công ty mỗi tháng đều gửi cho Kiều Phương Hạ sáu mươi triệu. Thân là một người ba, ông ta cũng không thể tuyệt tình đến mức mặc kệ cô con gái đang mang bầu ở bên ngoài ăn không khí. Hơn nữa ông ta cũng không dám, sợ Kiều Phương Hạ xảy ra chuyện không may, sau này Lê Đình Tuấn sẽ hỏi tội ông ta. 

Chỉ là không ngờ Tống Vân Lan lại tàn nhẫn như vậy, một đồng cũng không rơi vào túi Kiều Phương Hạ. 

Chuyện này là một cây kim ở trong lòng ông ta, cũng cảm giác hơi áy náy. 

Ông ta và Lê Đình Tuấn nhìn nhau vài giây, chỉ cảm thấy ánh mắt Lệ Đình Tuấn khiến trong lòng ông ta hơi sợ hãi. 

Đang định nói nếu như Kiều Phương Hạ không bằng lòng vậy thì ông ta sẽ không đi nữa, ai biết Lệ Đình Tuấn hơi nhướng mày, nói: “Được thôi. Vậy thì đi chung đi.” 

“Được. Đợi tôi một chút” Kiều Đông Phương thở phào nhẹ nhõm, lập tức xoay người lấy áo khoác và điện thoại của mình. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!