Vô Nhật Huy pha cho Đình Trung một ly ca cao, thứ mà thường ngày cậu bé thích uống nhất. Anh ta vừa ra khỏi nhà bếp, đúng lúc nghe thấy tiếng thở dài của cậu bé.
Đây là lần thứ năm Vô Nhật Huy nghe thấy Đình Trung thở dài trong ngày hôm nay.
Anh ta đứng sau lưng Đình Trung, nhìn thấy Đình Trung mặt ủ mày chau, chơi cái gì cũng không vui vẻ. Đắn đo một lúc, anh ta đi đến ngồi xổm bên cạnh Đình Trung, nhẹ giọng hỏi: “Gần đây Lego mới tung ra thị trường một chiến hạm mới, chú dẫn cháu đi mua được không?”.
Đình Trung nhìn anh ta, hơi bĩu môi, dường như đang đắn đo suy nghĩ.
Rất lâu sau, gật đầu: “Được ạ..”
“Một lát nữa ăn cơm xong, chú dẫn cháu đi mua” Lúc này Vô Nhật Huy mới thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng véo khuôn mặt nhỏ nhắn của Đình Trung.
Đình Trung lại suy nghĩ một lúc, đột nhiên nói: “Đình Trung muốn ra ngoài ăn”
Chỉ cần có thể khiến Đình Trung vui vẻ trở lại, ra ngoài ăn cũng không phải không được.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!