Lệ Đình Tuấn nhổ bọt kem đánh răng trong miệng ra, anh đáp lại: “Vâng.”
Phó Minh Tuyết im lặng vài giây rồi nói: “Chị Phương đã chuẩn bị đồ ăn sáng xong rồi, một lát nữa con lên xem. Phương Hạ đã thức chưa, nếu như thức rồi thì để chị Phương tranh thủ nấu đồ ăn”
Lê Đình Tuấn nhanh chóng rửa mặt xong xuôi, anh bước ra ngoài trầm giọng nói: “Trễ tý nữa nhé, để cô ấy ngủ thêm một lát”
“Được rồi!” Phó Minh Tuyết gật đầu, đưa bàn chải đánh răng phục hồi sau sinh trong tay cho Lê Đình Tuấn, nhẹ ngành nói: “Có thể một lát nữa nhà họ Hứa sẽ đến thăm Phương Hạ, cũng không nên quá muộn, con lên giúp con bé rửa mặt đi”
“Cô ấy còn nhỏ, cái gì cũng không hiểu, mẹ để cô ấy xuống giường càng ít càng tốt. Đứa con mới mất được hai ngày, hơn nữa trước đây khi sinh Đình Trung thì bệnh vẫn chưa khỏi, tử cung mỏng manh nếu như chảy máu sẽ rất nguy hiểm”
Lê Đình Tuấn cầm lấy bàn chải đánh răng và nhìn Phó Minh Tuyết.
Trước đó, Phó Minh Tuyết chưa bao giờ chủ động quan tâm Kiều Phương Hạ một câu.
Phó Minh Tuyết cũng nhìn anh và nói: “Lần này dù sao cũng là lỗi của con, không cho con ngủ trên giường cũng đúng. Con bé nói gì thì làm cái nấy, lửa lớn đến đâu cũng phải chịu đựng, không được phép làm cho con bé khó chịu, làm cho con bé khóc nữa, biết không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!