Lệ Đình Tuấn muốn một đáp án chắc chắn về thân thế của An Dương.
Anh muốn biết cuối cùng năm đó Kiều Phương Hạ sinh một hay sinh đôi, rốt cuộc An Dương có phải con gái anh không!
Mặc Hàn Bảo đón lấy An Dương chỉ thờ ơ quét mắt nhìn đám người vây quanh bên cạnh, anh ta muốn đưa An Dương đi, ai cũng không ngăn được, dù người nhiều gấp mười cũng vô dụng, Lê Đình Tuấn cũng không thành vấn đề.
"Anh Lệ chắc chắn muốn ra tay sao?" Mặc Hàn Bảo chuyển mắt nhìn Lệ Đình Tuấn nhẹ giọng hỏi anh.
Lệ Đình Tuấn nhìn ra được Mặc Hàn Bảo có chút tài năng nhưng dù như thế, dù cả hai bên đều chịu thiệt, anh cũng sẽ không để cho Mặc Hàn Bảo đưa An Dương đi.
Hai người yên lặng nhìn nhau mấy giây, Mặc Hàn Bảo nhìn rõ ý của Lệ Đình Tuấn.
Đúng lúc anh ta vốn đã gai mắt Lệ Đình Tuấn, muốn dạy dỗ anh từ sớm.
Hơn nữa lần này Kiều Phương Hạ xảy ra chuyện, trong lòng anh ta cũng khá khó chịu.
Lê Đình Tuấn ức hiếp người nhà họ Mạc anh, bắt nạt đồ đệ của anh coi như trực tiếp cưỡi lên đầu anh, như thể mà còn nhịn được thì có gì không nhịn được nữa.
Đây là Lệ Đình Tuần tự chuốc lấy.
Cổ Dương Hàn thấy sự thay đổi trong mắt Mặc Hàn Bảo, bỗng nhiên ra tay ngăn cản anh ta, lắc đầu nhẹ giọng nói: "Chưa đến lúc."
20
Muốn đánh cũng không phải vào bây giờ, không phải lúc, hơn nữa sẽ quấy rầy Kiều Phương Hạ, ảnh hưởng cô nghỉ ngơi sau phẫu thuật.