Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Chương 13: Quen thuộc lạ thường

“Ngài Đường Minh Kỷ đưa cô đến đây, thuốc trên người cô đã được giải rồi, còn có thuốc mà cô đặt cho ông Kiều đã được chuẩn bị xong rồi, lúc nào cũng có thể lấy đi.” Người làm cung kính trả lời.

“Ừ.” Kiều Phương Hạ đáp lại một tiếng, trước khi hôn mê cô gọi điện thoại cho King, cho nên chắc là King liên hệ Đường Minh Kỷ đưa cô đến đây.

Cô dịu lại một lúc vén chăn xuống dưới, vừa xoa đầu vừa hỏi: “Sư phụ đâu?”

“Hôm nay ông Mặc không ở Nghịch Thủy Hàn.” Người làm trả lời.

Kiều Phương Hạ gật đầu, hành tung của sư phụ vẫn luôn thần bí, cô cũng không hỏi nữa.

Nhận lấy thuốc người làm đưa qua, cô hỏi: “Số thuốc này của sư phụ cần bao nhiêu tiền?”

“Ông Mạc nói không cần tiền.”

Kiều Phương Hạ cười nói: “Chuyện nào ra chuyện đó, đây là thuốc cho người nhà họ Kiều dùng, không phải là thuốc để tôi dùng.”

Nói xong cô lấy từ trong túi ra một tấm thẻ, đưa cho người làm: “Đi đi, nên lấy bao nhiều thì quẹt từng ấy, tôi sẽ giải thích với sư phụ sau.”

Khi đổi sang trang phục sạch sẽ, điện thoại đột nhiên có yêu cầu gọi video.

Kiều Phương Hạ nhìn một cái, là King gọi đến.

Bình thường mà nói, King sẽ không trực tiếp gọi video với cô, trừ khi đó là Ninh Nguyệt.

Nghĩ đến dáng vẻ đáng yêu của Ninh Nguyệt, sắc mặt cô cũng không khỏi dịu lại mấy phần, ấn nghe.

“Phương Hạ.”

Trong video là một bé đáng yêu buộc tóc hai nghoe kéo dài âm điệu, gương mặt tiến sát lại màn hình, trong đáy mắt tràn đầy lo lắng, nhẹ giọng hỏi cô: “Khỏe hơn chưa?”

Đường nét trên khuôn mặt gần như giống y hệt Kiều Phương Hạ.

“Không biết lớn nhỏ.”

Khóe miệng Kiều Phương Hạ nhếch lên, nhưng ánh mắt nhìn Ninh Nguyệt lại tràn đầy ôn nhu: “Mẹ không sao, con nói một tiếng với anh King, cảm ơn anh ấy đã bảo Đường Minh Kỷ giúp mẹ.”

“Vậy bao giờ mẹ quay lại?”

Ninh Nguyệt tiếp tục hỏi, trong giọng điệu mềm mại có mấy phần tủi thân: “Con rất nhớ mẹ.”

“Ngoan, chuyện bên đây vẫn còn chưa xong, con ở nhà ngoan ngoãn nghe lời King nhé.” Kiều Phương Hạ vừa nói chuyện, nhìn thời gian nước Nguyệt Chi bên phía Ninh Nguyệt, đã hơn chín giờ tối rồi.

“Nên ngủ rồi, không được chơi điện thoại nữa.” Cô nhẹ giọng dặn dò mấy câu, Ninh Nguyệt mới không tình không nguyện cúp video.

Đúng lúc người làm tiến vào, đặt thẻ vào tay Kiều Phương Hạ.

Kiều Phương Hạ thay quần áo, lấy thuốc của ông cụ Kiều xuyên qua đám đông ồn ào.

Năm giờ sáng, Nghịch Thủy Hàn vẫn đông đúc, người ra người vào nối tiếp nhau, dưới ánh đèn mờ áo ám muội, trên sân khấu đang diễn ra một cuộc đấu giá đặc biệt.

Kiều Phương Hạ vô tình liếc nhìn lên sân khấu hai cái, khi thu lại ánh mắt, đúng lúc nhìn thấy một người đàn ông tiến vào, người đàn ông bị đám người vây quanh, khí chất xuất chúng.

Trong lòng cô ngạc nhiên, sau đó thu ánh nhìn lại.

Sao Lệ Đình Tuấn lại đột nhiên đến Nghịch Thủy Hàn chứ?

Bây giờ Lệ Đình Tuấn đang ở ngoài sáng, cô ở trong tối, Kiều Phương Hạ lùi về phía sau mấy bước, trốn vào nơi không có ánh sáng, lại nhìn về phía anh mấy cái.

Chỉ thấy Lệ Đình Tuấn bước đến ghế vip và ngồi xuống, hình như không hề nhìn thấy cô.

Kiều Phương Hạ không dám thả lỏng, đang muốn đi lối khác, không ngờ lại đụng vào người ở gần đó.

“Đi đường kiểu gì vậy?” Người đàn ông không nhịn được cao giọng.

“Xin lỗi.” Kiều Phương Hạ lập tức cúi đầu xin lỗi đối phương.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!