Nhưng chính vì từ nhỏ cô ấy đã có đủ mọi thứ mình muốn, không thiếu bất cứ thứ gì, nên trong lòng cô ấy luôn hiểu rõ rằng bản thân mình muốn gì.
Cô ấy không thích Hoắc Thanh Phong, dù cho các anh trai trong nhà và Trạm Khánh Minh bọn họ đều cảm thấy Hoắc Thanh Phong rất tốt, nhưng đơn giản chỉ là do cô ấy không thích.
Hoắc Thanh Phong đối xử với cô ấy giống hệt như các anh trai trong gia đình đối xử với cô ấy vậy, không có gì khác biệt, cho nên cô ấy chỉ coi anh ta như anh trai mà thôi.
Nhưng Vô Nhật Huy thì khác.
Có lẽ trong mắt những người anh trai kén chọn của cô ấy, Vô Nhật Huy quá nhàm chán, gia thế không đủ hiển hách, cũng không có địa vị gì trong xã hội, chỉ là một vệ sĩ theo bên cạnh Lệ Đình Tuấn mà thôi.
Nhưng cô ấy lại không nghĩ vậy.
Hầu hết Hoắc Thanh Phong và những người đàn ông khác đều phô trương tỏ vẻ trước mặt cô ấy, cho dù Hoắc Thanh Phong là một người có tính khí ôn hòa, nhưng sâu thẳm trong nội tâm của anh ta vẫn có một tia kiêu ngạo.
Ví dụ như trước đó cô ấy đi xuống cầu thang vừa rồi, anh ta đã nói một cách thấu đáo rằng nhặn cô ấy nhớ trở về sớm hơn. Thẩm Minh Hân không thích Hoắc Thanh Phong cư xử như thế này, anh ta chỉ thích hợp làm bạn của cô ấy.
Cô ấy không thích kiểu con nhà giàu cậy nhà có quyền thế mà coi thường người khác.
Gia thế cũng không có nghĩa là tất cả.
Cô ấy cảm thấy rằng Vô Nhật Huy rất ưu tú, anh ta được nhận vào học viện quân sự bằng chính thực lực của mình, anh ta là người duy nhất trong khắp cả học viện quân sự được Phó Viễn Hạo lựa chọn vào đội cảnh vệ. Anh ta có được sự công nhận và sự tin tưởng của Lệ Đình Tuấn, điều này cũng đủ để chứng minh được sự ưu tú của anh ta.
Hơn nữa anh ta còn khiêm tốn có lễ độ, luôn âm thầm đứng trong góc tối làm những việc cao cả.