Mặc Hàn Bảo và Cổ Dương Hàn là bạn thân, tương đương với việc bọn họ chính là kẻ thù của anh, người của nhà họ Mặc cũng đồng nghĩa tất cả bọn họ đều là kẻ thù của anh.
Cho dù Lệ Đình Tuấn anh có bị đau đến chết, anh cũng không cần đến sự giúp đỡ của bọn họ, cũng sẽ không cúi đầu trước Cổ Dương Hàn.
“Ồ” Kiều Phương Hạ dừng lại vài giây, rồi trầm ngâm gật đầu.
Sau đó, cô nhẹ nhàng đẩy Lê Đình Tuấn ra, xoay người đi về phía phòng ngủ, nói: “Vậy cũng tốt, em đoán rằng nếu như bệnh đau đầu của anh không thể chữa khỏi, ước tính là anh cũng không thể sống được thêm bao lâu nữa.”
“Em thử tính cho anh xem, chờ qua vài năm nữa, anh chết rồi, em chỉ mới ba mươi tuổi. Sau khi một góa phụ trẻ đẹp như em thừa hưởng được di sản của anh, khẳng phải có rất nhiều người đàn ông khác theo đuổi em”
“Anh nghĩ thử xem trên thế giới này có rất nhiều chàng trai vừa trẻ đẹp vừa có thân thể cường tráng, bọn họ khẳng định còn lợi hại hơn nhiều so với lúc anh lên cơn đau đầu. Đợi đến lúc đó, em sẽ dùng tiền của anh đi bao nuôi mười mấy người.”
Lời của cô còn chưa kịp nói xong, thì cô đã bị Lệ Đình Tuấn bể lên và ném mạnh xuống giường.
Kiều Phương Hạ, dã tâm của em thật không ít đấy” Lê Đình Tuấn tiến sát lại gần cô, đôi mắt híp lại nguy hiểm: “Hay là lúc nãy em vẫn còn chưa thấy đủ?”
Kiều Phương Hạ cười tủm tỉm nhìn anh: “Chờ anh chết rồi, còn ai có thể khống chế được em?”
Sắc mặt Lệ Đình Tuấn càng thêm khó coi: “Em dám hả?”.
Kiều Phương Hạ vươn tay khoác cổ anh nói: “Tuy nhiên, nếu anh bằng lòng trị bệnh, nể tình anh đẹp trai và giàu có, bây giờ lại còn có cơ thể khỏe mạnh, nên em cũng có thể miễn cưỡng đồng ý tiếp tục đi theo anh”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!