Lê Đình Tuấn biết "anh ấy" trong câu nói vừa rồi của cô là đang ám chỉ ai.
Anh ngơ người ra vài giây rồi mới trầm giọng khẽ trả lời lại: "Yên tâm, vẫn chưa chết"
"Arthur cũng vẫn chưa chết" Anh nghĩ trong giây lát rồi lại tiếp lời.
Hơn nữa Kiều Phương Hạ bị thương còn nặng hơn Cố Dương Hàn, vậy mà câu nói đầu tiên của Kiều Phương Hạ khi tỉnh lại lại là hỏi về tình hình của Cổ Dương Hàn.
Tâm trạng đang lo lắng của Kiều Phương Hạ lúc này mới dịu xuống.
Bọn họ không sao là tốt rồi.
Tuy nhiên cũng là do anh quá sơ suất nên mới xảy ra chuyện như vậy, là lỗi của anh, cho nên mặc dù trong lòng anh rất khó chịu nhưng cũng không dám nói gì cả.
Cho đến khi chắc chắn tình trạng của Kiều Phương Hạ không có vấn đề gì nghiêm trọng, sau khi bác sĩ đã rời đi, trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người là Lệ Đình Tuấn và Kiều Phương Hạ. Lê Đình Tuấn mới tiến lại gần ngồi trên mép giường bệnh.
Vết thương của Kiều Phương Hạ là vết thương lòng chứ không phải như những vết thương xác thịt của cơ thể, chỉ cần nghỉ ngơi tịnh dưỡng một thời gian ngắn là được.
Kiều Phương Hạ cố gắng dốc sức trở mình, cô quay lưng về phía Lê Đình Tuấn rồi lại nhắm mắt lại.
Bây giờ cô không muốn nhìn thấy Lê Đình Tuấn cho dù chính anh là người lôi cô lại từ cánh cửa của tử thần.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!