Nhưng mà anh ta lại thích tính cách như thế này của Tô Minh Nguyệt, mọi thứ đều hiện rõ trên khuôn mặt của cô ta, anh ta cảm thấy cô ta như vậy rất thẳng thắn và dễ thương.
(D)
Người con gái mà mình thích, cho dù tính cách có tùy hứng buông thả đến đâu thì anh ta cũng phải chiều chuộng nhường nhịn.
Kiều Phương Hạ nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Tô Minh Nguyệt, trong lòng đầy suy tư.
Rõ ràng là Tô Minh Nguyệt cảm thấy không được vui nổi giận hậm hực vì hôm nay Lệ Đình Tuấn dẫn theo cả cô cùng đến trường đua ngựa. Khi còn ở nhà cô nghe nói rằng Tô Minh Nguyệt cũng sẽ đến đây thì đã biết trước được kết quả sẽ như thế này rồi.
Nhưng mà đã đến đây rồi nên không có cách nào khác nữa.
Cùng lắm thì một lát nữa cô sẽ chủ động xin để đi về phòng trước, không còn xuất hiện trước mặt của Tô Minh Nguyệt nữa, tình hình chắc là khá hơn thôi.
Thời gian nóng nực nhất trong một ngày đã qua, mọi người đều chọn được con ngựa ưng ý của mình.
Lệ Đình Tuấn yêu cầu một huấn luyện viên nữ dắt một con ngựa trắng đến, để cô ấy dạy Kiều Phương Hạ cách cưỡi ngựa như thế nào. Anh đứng sang một bên xem và tự mình bế Kiều Phương Hạ lên trên lưng con ngựa.
“Chú ngựa con này mới ba tuổi, rất hiền lành ngoan ngoãn, em không cần phải sợ đâu” Huấn luyện viên nữ mỉm cười nhẹ nhàng ở bên cạnh động viên Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ lấy hết can đảm để kéo dây cương, cô rất thông minh, sau khi Lệ Đình Tuấn và người huấn luyện ngựa chỉ dẫn hơn
mười phút, Kiều Phương Hạ đã nắm bắt được những điều cơ bản của bộ môn cưỡi ngựa.
Cách đó không xa, Tô Minh Nguyệt đứng nhìn bọn họ, sắc mặt càng ngày càng lạnh đi, khinh thường nói: "Giả bộ ngây thơ yếu đuối, đúng thật sự là một đứa mưu mô."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!