Kỷ Khanh Ngọc nhìn lớp trang điểm mắt của mình trong gương, không phát hiện ra có chỗ nào bị nhòe, sắc mặt lập tức có chút không vui.
Cô ta liếc nhìn Kiều Phương Hạ qua tấm gương một chút, đang định lên tiếng, bỗng nhiên Kiều Phương Hạ giơ tay hung hăng kéo lấy tóc của cô ta.
Trước khi Kỷ Khanh Ngọc rít gào, cô đã gọn gàng linh hoạt kéo micro của cô ta qua một bên.
"Tôi đã cảnh cáo cô rồi mà nhỉ!" Kiều Phương Hạ kéo cô ta vào một căn phòng riêng biệt với nhà vệ sinh mở, trở tay khóa lại, trầm giọng nói.
"Cô thả tôi ra!" Kỷ Khanh Ngọc hét ầm lên: "Có ai không!"
"Chát chát!" Kiều Phương Hạ hung hăng cho cô ta ăn hai bạt tai.
Kỷ Khanh Ngọc bị đánh đụng vào sau lưng tường, lập tức sững sờ.
Chân phải Kiều Phương Hạ đi giày cao gót, cô dùng một chân giẫm lên lưng Kỷ Khanh Ngọc để cô ta quỳ gối trước mặt mình, tiện tay giật khăn lau tay nhét vào miệng Kỷ Khanh Ngọc chặn họng cô ta lại.
Kỷ Khanh Ngọc ở trong tay cô không có chút sức chống cự nào, quỳ trên mặt đất run lẩy bẩy.
Kiều Phương Hạ hơi cúi người, tới gần cô ta nói khẽ: "Hiện tại biết sợ rồi?"
"Hôm qua đưa scandal của tôi lên hot search, làm sao không thấy cô sợ hãi ta?"