"Buông ra" Kiều Phương Hạ điều chỉnh hô hấp, tiếp tục lãnh đạm nói.
Lệ Đình Tuấn giữ im lặng nhìn cô, đột nhiên cúi đầu hôn xuống, ngăn chặn mối
của cô.
Kiều Phương Hạ bị anh đè trên tường, không chỗ để trốn, trơ mắt nhìn anh hôn tới.
Nửa phút sau, Lệ Đình Tuấn thở hổn hển buông lỏng cố, nhẹ giọng hỏi: "Tỉnh táo chưa?"
Kiều Phương Hạ chỉ lạnh lùng trả lời: "Tỉnh táo không nổi. Anh chỉ khiến tôi cảm thấy buồn nôn."
Vừa dứt lời, Lệ Đình Tuấn lại anh ngăn chặn đôi môi của cô.
Hai người hôn đến không thở nổi mới dừng lại, Lệ Đình Tuấn nhẹ nhàng đè lên trán cô, dùng âm thanh khàn khàn hỏi: "Lần này tỉnh táo rồi chứ?"
Kiều Phương Hạ lựa chọn không nói lời nào.
Lệ Đình Tuấn thấy cô mím chặt đôi môi đỏ mọng, chỉ cụp mắt không lên tiếng, anh biết trong lòng cô tức giận.
Im lặng một lát, anh thấp giọng than thở với cô: "Giữa trưa hôm qua, lúc Trạm Khánh Minh tới đưa chìa khóa xe cho em bị người khác chụp được, khiến hai người lên hot search."
"Mặc dù Trạm Khánh Minh rất nhanh đã sắp xếp người làm chìm xuống, nhưng rất nhiều người đều thấy được, đêm qua anh và Trạm Khánh Minh cùng đến hội sở bàn chuyện làm ăn, bọn anh tách ra một khoảng thời gian, có người lợi dụng chuyện của em để châm ngòi quan hệ giữa anh và anh ta, cho nên anh mới ra tay"
"Hiện tại hiểu rồi chứ?"
Kiều Phương Hạ vẫn không lên tiếng, chỉ ngước mắt nhìn anh một cái.
"Nếu em không tin, bây giờ lập tức gọi điện thoại cho Trạm Khánh Minh hỏi đi" Lệ Đình Tuấn tiếp tục nhẫn nại nói với cô.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!