Từ Đình Vinh vừa cười vừa trả lời: “Vì nhân vật chính của câu chuyện này là dì và dượng tôi”
Kiều Phương Hạ sửng sốt, nhớ đến quản lý ở cửa trông có vẻ quen biết với Từ Đình Vinh, mà công ty nhà anh ta cũng có liên quan đến nghề chế tạo thuyền bè. Cũng có nghĩa là rất có thể đường hầm đáy biển này do nhà Từ Đình Vinh đầu tư?
Kiều Phương Hạ giật mình, hai người nhìn nhau mấy lần, bỗng nhiên có vài cái bóng thật lớn từ từ bơi qua bên ngoài đường hầm. Đầu tiên là chỉ có vài con, sau đó cỏ càng nhiều cá heo bơi qua đỉnh đầu bọn họ.
Cho dù kiến thức của Kiều Phương Hạ rất rộng nhưng đây là lần đầu tiên trong đời cô nhìn thấy cảnh đẹp nhiều cá heo bơi qua đầu cô như thế này. Cô ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn chúng nó bơi qua, lòng rung động quá chừng.
Từ Đình Vinh đứng bên cạnh, Kiều Phương Hạ nhìn cá heo, anh ta nhìn Kiều Phương Hạ. Anh ta bình tĩnh nhìn vẻ vui mừng ngạc nhiên của cô, tiếp tục chậm rãi nói với cô: “Ngụ ý của cá heo là tình yêu và hy vọng”
Khi anh ta nói chuyện, nhẹ nhàng kéo đầu ngón tay Kiều Phương Hạ. Tay Kiều Phương Hạ đơ trong chốc lát, cô liếc mắt nhìn anh ta.
“Chương trình này tôi không đùa đâu” Đáy mắt Từ Đình Vinh tràn đầy ý cười nhìn cô, nói tiếp.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!