Kiều Phương Hạ căn bản cũng không nhìn thấy người trên xe, nhưng chỉ cần nhìn vào loại hoa hồng này, cô liền biết được người đó rốt cuộc là ai.
Louis thứ XIV.
Là Trạm Khánh Minh.
Cô đứng cách đó vài bước chân, lặng lẽ nhìn mấy bông hoa hồng tím sẫm chất đầy ở ghế trước, hồi lâu sau mới ngước mắt lên nhìn người đàn ông mang giày tây đang bước ra từ trong xe.
"Anh nghe nói em đến đảo Châu Sa để quay chương trình" Trạm Khánh Minh nhẹ nhàng đóng cửa xe, hướng mắt về phía cô rồi nhếch miệng nói.
"Chuyện tôi đến đây để quay chương trình thì có liên quan gì đến anh Trạm đây nhỉ?" Kiều Phương Hạ lễ phép hỏi lại.
"Mấy ngày trước em vẫn còn ngồi bên cạnh giúp đỡ anh. Chớp mắt đã trở mặt như vậy. Thật khiến người ta đau lòng mà." Trạm Khánh Minh hơi nhướng mày đáp lại, gương mặt tỏ vẻ đau đớn.
Kiều Phương Hạ vẫn vô cùng bình tĩnh, thản nhiên mà đổi diện với anh ta, không nói một lời.
Đều là người lớn cả rồi, có lẽ cũng hiểu cái gì nên làm và cái gì không nên làm.
Trạm Khánh Minh bỗng nhiên nhận ra người phụ nữ này quả thực rất xứng đối với Lệ Đình Tuấn, ngay cả tác phong làm việc cũng không khác gì nhau.
Thật lâu sau, anh ta mới sờ sờ chóp mũi, ngượng ngùng đáp: "Được rồi, không trêu em nữa."
Vừa nói, anh ta vừa ném chiếc chìa khóa xe về phía Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ vững vàng bắt được, hướng mắt sang nhìn anh ta: "?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!