Kiều Phương Hạ nghe được hàm ý trong lời nói Phó Viễn Hạo, ông ấy muốn nói là dù cô và Lê Đình Tuấn có cãi nhau đến đâu, họ cũng không nên nổi giận với con cái.
Mặc dù trong lòng cảm thấy có chút tủi thân, nhưng đoạn, cô vẫn thì thào đáp lại: "Dạ, cháu hiểu rồi"
Khi xe dừng trước cửa Hoàng Gia, Đình Trung đang ngồi một mình trong phòng khách chơi Lego.
Kiều Phương Hạ đứng trên cầu thang, lặng lẽ nhìn chăm chú Đình Trung một lúc lâu.
Cậu bé và Tô Minh Nguyệt không giống nhau một chút nào, dù là ngoại hình hay tính tình. Ngược lại, cậu bé rất nhẫn nại, biết cách đối nhân xử thế, rất hiểu chuyện và dịu dàng. Ngoại trừ có một chút bướng bỉnh, điểm ấy rất giống với Lê Đình Tuấn.
Bỏ qua không nói đến chuyện mẹ ruột của cậu bé thì Đình Trung là một đứa trẻ rất ngoan. Lê Đình Tuấn đã nuôi dạy cậu rất tốt.
Nhận thấy có ai đó đang nhìn mình chằm chằm bên ngoài cửa, Đình Trung ngẩng đầu lên hướng mắt nhìn ra ngoài, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Kiều Phương Hạ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!