“Cảm ơn chị” Kiều Phương Hạ vội vàng nhẹ giọng nói câu cảm ơn với cô y tá rồi xoay người đi về phía hai mẹ con Tống Vân Lan và Kiều Diệp Ngọc.
Bác sĩ đã kiểm tra cơ thể cho Kiều Tứ Văn xong rồi, Tống Vân Lan đứng ở cửa liếc nhìn trong phòng bệnh mấy cái rồi hỏi bác sĩ: “Bác sĩ, ông cụ vẫn có thể cứu được chứ?”
Bác sĩ kiên nhẫn trả lời: “Trước mắt thì việc tỉnh lại không thành vấn đề, chỉ là tuổi tác ông cụ đã cao rồi, vì vậy việc hồi phục sẽ hơi chậm, thời gian hôn mê cũng dài hơn một chút.”
"Ồ." Tống Vân Lan gật đầu: “Có thể tỉnh lại là tốt rồi. Tài sản của ông ấy vẫn còn chưa nói phải phân chia thế nào?
Bác sĩ sững sờ giây lát, đảo mắt đánh giá Tổng Vân Lan mấy lần. Hình như bệnh điện của Tống Vân Lan lại nặng thêm rồi, nếu không ai lại nói thẳng những lời này ra như thế.
Nhìn thấy Kiều Phương Hạ đến đây, bác sĩ cũng không nói chuyện với Tống Vân Lan nữa, chỉ bước đến trước mặt Kiều Phương Hạ, thấp giọng nói với cô: “Ông cụ hồi phục tương đối tốt. Vừa rồi bác sĩ trung y kia lại đến châm cứu cho ông ấy rồi, lúc kích thích đến huyệt đạo, ngón tay ông ấy còn cử động nhẹ hai cái”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!