Phía bên cạnh, Thẩm Minh Hân mỉm cười rót đầy một ly rượu mạnh rồi đẩy đến tay Trạm Khánh Minh và nói: “Anh Trạm, vậy anh uống hay không uống đây?”
Trạm Khánh Minh cầm lấy ly rượu, uống vài ngụm đã cạn ly, anh ta dừng lại vài giây sau đó nhìn chằm chằm vào Lệ Đình Tuấn và nói: “Cái này không tính, anh ta khẳng định đoán ra em muốn hỏi tụi anh cái gì?”
“Lời nói thật mà các anh cũng không tin” Lệ Đình Tuấn không nhịn được mà nhếch khoé miệng: “Tôi còn có thể làm gì bây giờ?”
Trừ khi anh moi tim mình ra đem đến trước mặt cho Kiều Phương Hạ và bọn họ xem.
“Vậy năm mươi, năm mươi đi. Chuyện này cũng không còn cách nào có thể chứng thực được” Hoắc Thanh Phong ở bên cạnh lên tiếng nói với hai người: “Đều uống cạn một ly là xong.”
Trạm Khánh Minh không nói gì nữa, Lệ Đình Tuấn cũng không phản đối, và trò chơi lại tiếp tục.
Bởi vì Lệ Đình Tuấn làm rối loạn, Trạm Khánh Minh cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì, tâm trí không tập trung vào ván bài, cho nên Thẩm Minh Hân ngồi dưới nhà của Lệ Đình Tuấn dễ dàng chiếm hời và thắng liên tiếp hai ván.
“Nếu cô còn thắng nữa thì tôi chỉ có thể chọn mạo hiểm hôn cô thôi.” Người đàn ông ngồi đối diện Thẩm Minh Hân bị thua nên có chút dở khóc dở cười, anh ta tỏ vẻ uy hiếp cô ấy và nói.
+
L
>
“Anh cứ thử xem” Hoắc Thanh Phong thản nhiên đáp lại đối phương một câu:
“Anh đây muốn cậu phải bò ra ngoài.”
“Biết rồi, Tiểu Hân là bảo bối trong lòng anh, không ai dám động đến”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!