“Hứng thú xấu xa của anh thật sự là đòi mạng mà” Thẩm Minh Hân cau mày trả lời: “Sớm biết thế này hôm nay em sẽ không qua đây”
“Nếu như em lựa chọn hôn anh thì anh cũng không có ý kiến gì đâu. Dù sao mọi người cũng đều thân quen như vậy cơ mà” Trạm Khánh Minh vui cười, hớn hở đáp lời.
Thẩm Minh Hân không nói lời nào cả, lại quăng cho anh ta cái nhìn khinh thường.
Trạm Khánh Minh không có một trăm người phụ nữ thì cũng phải có đến tám mươi cô. Nếu như cô ấy hôn Trạm Khánh Minh cũng đồng nghĩa với việc hôn gián tiếp với tám mươi người phụ nữ kia. Chỉ vừa mới nghĩ tới chuyện đó thôi là cả người cô ấy đã nổi hết cả da gà lên rồi.
Mọi người trên bàn đánh bài không một ai lên tiếng.
Chưa qua được vài phút, bỗng nhiên Trạm Khánh Minh lại quay đầu sang Kiều Phương Hạ, nhẹ giọng hỏi cô: “Cô nhìn xem bài này tôi nên đi thế nào?”
Kiều Phương Hạ nhìn quân bài xếp trên bàn, lại nhìn quấn bài trong tay Trạm Khánh Minh.
Tuy rằng có thật sự không biết đánh bài như thế nào, nhưng vẫn hiểu sơ sơ một chút ít. Trạm Khánh Minh chỉ cần ăn quân bài Thẩm Minh Hân mới đánh ra kia là sẽ ù ngay, như vậy là thắng rồi.
Nếu như cô không để cho Trạm Khánh Minh thắng thì chính là đang hướng về Lệ Đình Tuấn.
Nhưng mà vừa rồi Trạm Khánh Minh đã cho cô ra rìa, cô rất vất vả mới nương nhờ Lệ Đình Tuấn giữ lại được, không thể lại chọc giận anh ta nữa.
Cô nghĩ ngợi một chút, cầm lấy quân bài mà Thẩm Minh Hân vừa mới đánh, vô cùng cẩn thận hỏi ngược lại anh ta: “Ăn à?”
Trạm Khánh Minh đang thử dò xét Kiều Phương Hạ, thấy Kiều Phương Hạ nói ăn, anh ta không nhịn được mỉm cười, nhẹ nhàng xoa đầu cô nói: “Cục cưng ngốc nghếch ơi, đây là ù rồi”
“Mới có hơi mười mấy phút mà anh đã ù rồi?" Thẩm Minh Hân nghe vậy cả khuôn mặt ngơ ngác, cô ta theo bản năng quay đầu nhìn về phía Lệ Đình Tuấn.
Khuôn mặt Lệ Đình Tuấn vẫn lạnh nhạt, lật ngửa các quân bài của mình ra, nhìn về phía Trạm Khánh Minh bên đối diện.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!