Trước khi Kiều Phương Hạ mười tám tuổi, lúc ở thành phố Hạ Du cô không hề biết có một loại gia đình như vậy.
Có lẽ là họ quá thần bí, hoặc có lẽ là vì cô không quan tâm gì đến người khác ngoài Lê Đình Tuấn.
Cô ngồi ở ghế sau, cách cửa sổ xe ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài.
Dinh thự tư nhân này, chỉ là tường vây bên ngoài thôi đã kéo dài mấy kilomet, đừng nói đến bên trong dinh thự có biết bao nhiêu là xa xỉ.
Trong đầu Kiều Phương Hạ ngay lập tức hiện ra những tính từ mà người của Quân Diệt nói với cô khi sáng: con cháu hoàng tộc, trong giới đều tôn người đàn ông này là hoàng tử, làm người làm việc kiêu ngạo xa hoa, hoang đường lộng quyền, ở thành phố Hạ Du hung hăng phách lối.
Kiều Phương Hạ không phải là chưa từng gặp qua, nhưng mà ngôi nhà trước mặt này quả thật khiến cô hơi kinh ngạc.
Ở nước ngoài có hòn đảo tư nhân cũng không hiếm lại gì, ở nước Anh Phương mà sở hữu một nơi giống thế này cũng thật là hiếm thấy.
Chiếc xe dừng ở cổng chính khoảng mười phút, không hề có vệ sĩ đến mở cửa, sau khi hai người ngồi trong xe được hệ thống tia hồng ngoại quét qua thì cửa chính trước mặt mới từ từ mở ra.
Chiếc xe vòng qua con đường cực kì ngoằn nghèo, lại chạy gần năm phút nữa mới đến được cửa chính của Thịnh Lâu.
Kiều Phương Hạ là người thiết kế nhà cửa, đương nhiên biết sự tỉ mỉ của con đường rợp mát và vườn hoa ở lối vào đại khái có liên quan đến phong thủy thời cổ đại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!