Mặc dù hai mẹ con Tống Vân Lan và Kiều Diệp Ngọc liên lụy nhà họ Kiều đến độ trở nên rối tinh rối mù, nhưng hai người họ vẫn là hai người phụ nữ mà Kiều Đông Phương từng yêu thương.
Biết Tống Vân Lan phát bệnh, thật ra Kiều Đông Phương rất đau lòng.
Nhưng ông ta quá bận rộn, quá mệt mỏi, hết chuyện công ty tới chuyện trong nhà thay phiên nhau hành hạ ông ta. Dần dà, ông ta không còn sức để ý tới mỗi khi Tổng Vân Lan phát bệnh nữa, chỉ có thể nhờ bệnh viện quan tâm bà ta nhiều một chút.
Trong lòng ông ta cảm thấy hơi áy náy, rồi lại không muốn thừa nhận bản thân đã không quan tâm Tống Vân Lan nhiều hơn.
"Hôm nay ông nội con xảy ra chuyện" Sau vài giây im lặng, ông ta nhỏ giọng nói với Kiều Diệp Ngọc.
"Mấy ngày nữa khi mặt con đỡ hơn thì nhớ tới bệnh viện thăm ông"
"Ông nội bị sao thế?" Trong giọng nói của Kiều Diệp Ngọc có chút gì đó lạnh lùng cùng với thái độ không phải việc của mình, cô ta hỏi ngược lại.
Kiều Đông Phương không nhịn được nhíu mày, trầm giọng nói: "Diệp Ngọc, mặc dù ông nội có hơi thiên vị Phương Hạ, nhưng ông ấy cũng là ông nội ruột của con, cũng từng yêu thương con, con.”
"Có thật không?" Kiều Diệp Ngọc không kiềm được bĩu môi: "Ông thương con mà chỉ cho con có mười phần trăm cổ phần công ty thôi hả?"
Kiều Đông Phương nghiến chặt răng, không trả lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!