Đầu Cố Dương Hàn ứa mồ hôi lạnh, một lúc lâu mới gồng mình đứng dậy khỏi mặt đất.
Thấy người của Mặc Hàn Bảo muốn tiếp tục đuổi theo, anh ấy lập tức trầm giọng nói: "Đừng có đuổi theo!"
Trừ khi Mặc Hàn Bảo tự mình tới, nếu không, ở đây không có người nào là đối thủ của Lê Đình Tuấn.
Lúc Lê Đình Tuấn quay trở lại phòng bệnh của Kiều Tứ Văn, Kiều Phương Hạ đã nằm yên trên ghế sô pha ở bên cạnh ngủ ngon lành.
Kiều Tứ Văn lẳng lặng nằm trên giường, dụng cụ y tế bên cạnh cho thấy từng chỉ số của cơ thể đã khôi phục về mức bình thường.
Trong không gian tĩnh lặng chỉ còn nghe thấy mỗi âm thanh “tích tích” phát ra từ máy đo nhịp tim.
Lệ Đình Tuấn đứng cạnh ghế sô pha, hai mắt chăm chú quan sát gương mặt yên bình khi chìm vào giấc mộng của Kiều Phương Hạ hồi lâu.
Tuy hệ thống máy sưởi của bệnh viện đang mở, nhưng với người đang say giấc thì vẫn còn hơi lạnh.
Anh khom người, nhẹ nhàng ôm lấy Kiều Phương Hạ rồi bế cô lên theo kiểu công chúa. Còn chưa kịp bước ra khỏi phòng bệnh, Kiều Phương Hạ nằm trong ngực anh đã giật mình tỉnh lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!