CHƯƠNG 36: CÔ BÒ LÊN GIƯỜNG anh cả?
Đường Tâm biết mình làm như vậy rất mất thể diện của nhà họ Lạc, và khiến Lạc Hàm tức giận. Nhưng cô không có thời gian. Sau khi phát bệnh ngày hôm qua, cô càng hiểu rõ mình không còn nhiều thời gian, cô phải dùng quãng thời gian còn lại để dành cho con trai.
Buổi chiều, công việc dọn dẹp vệ sinh cơ bản đã xong, Đường Tâm nghĩ tới nghĩ lui muốn gọi điện thoại cho Vương Tịnh, hẹn ra gặp mặt để xin lỗi, nhưng điện thoại của cô còn chưa kịp gọi thì Vương Tịnh đã gọi tới, Vương Tịnh nói muốn gặp cô, hơn nữa giọng điệu không được tốt cho lắm.
Đường Tâm nghĩ con trai làm hỏng chiếc váy cưới đắt đỏ của người ta, tức giận cũng phải.
Bên ngoài nhà trẻ có một quán cà phê cách đó không xa, Đường Tĩnh mặc chiếc váy đỏ chót sang trọng như người mẫu, mái tóc dài gợn sóng, trang điểm tinh xảo lại càng xinh đẹp gợi cảm. So sánh với cô, mặc một chiếc váy hoa không chỉnh tề, tóc búi cuộn lại trên đỉnh đầu, Đường Tâm giống như em gái hàng xóm nhà bên cạnh, không ai có thể nghĩ rằng cô là Thiếu phu nhân của nhà họ Lạc ở Lâm Thành, hơn nữa lại còn là bà mẹ của một bé trai năm tuổi.
Vương Tịnh vừa thấy Đường Tâm liền ghen ghét nhan sắc của cô sạch sẽ và xinh đẹp, cho dù ăn mặc và trang điểm đơn giản cũng có thể khiến cho người ta vừa gặp liền không thể nào quên được.
Đàn ông đều thích những người phụ nữ như vậy?
Vì con trai Đường Tâm làm hỏng váy cưới của Vương Tịnh, cho nên Vương Tịnh ngồi xuống cô liền trịnh trọng nói xin lỗi, giọng nói khẩn thiết mà chân thành.
Vương Tịnh thu hồi ánh mắt dò xét Đường Tâm, giễu cợt một tiếng: “Đường Tâm, cô cảm thấy nói xin lỗi tôi hẳn chỉ có một chuyện kia thôi?”
Đường Tâm sững sờ: “Cái gì?”
Vương Tịnh nhướn mày: “Đường Tâm, cô giả bộ ngu ngốc vô tội thật khiến người ta đau lòng. Năm đó, cô chính là dùng ánh mắt nhu nhược này để bò lên giường anh cả cô?”
Thân thể Đường Tâm run lên một cái, tay không cẩn thận đụng phải chén nước, chén nước đổ chảy vào người.
Vương Tịnh trầm thấp cười lạnh, đem khăn tay đưa cho Đường Tâm: “Kích động như vậy làm gì? Đã dám làm thì cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, giấy làm sao gói được lửa.”
Đường Tâm nhìn chiếc khăn được đưa tới trước mặt, lúc này mới cúi đầu nhìn cốc nước đã chảy hết. Cô không nhận khăn tay, từ từ dựng cái ly lên, cũng mặc kệ một nửa ly nước đã chảy lên người mình.
Đầu ngón tay trắng bệch, buộc mình tỉnh táo.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!