CHƯƠNG 1: AI ĐÃ NGỦ VỚI CÔ
Cửa từ từ mở ra.
Căn phòng mờ tối, ánh trăng vắng lặng xuyên qua cánh cửa sổ chiếu lên chiếc giường lớn, một cơ thể bé nhỏ đang cuộn tròn trên giường, mặt xoay vào trong đang nằm ngủ.
Người đàn ông đã đứng ngoài cửa tầm năm phút rồi mới vào trong phòng chốt cửa lại. Giơ tay nhấc lên chiếc cốc thủy tinh trên kệ tủ đầu giường, một nửa cốc sữa đã lạnh ngắt.
Kéo chăn xuống, người đàn ông do dự trong phút chốc, định rời đi. Nhưng nhìn người con gái ấy đang ngủ rất say sưa, hơi thở nhẹ nhàng, đôi môi hơi cong lên, cuối cùng anh ta lại quyết định ở lại.
Cúc áo ngủ từng nút từng nút được mở ra, lộ ra cơ thể trong trẻo với đường nét rõ ràng, nhè nhẹ vén chăn lên giường, anh nằm xuống, một mùi dầu gội phụ nữ thơm dịu bên cánh mũi, giơ tay, sờ lên khuôn mặt người con gái, thật mềm mại, mịn màng, đẹp đẽ không có chút tì vết.
Người đàn ông là một người đàn ông bình thường, nên lý trí và sự kiềm chế của anh trong lúc này hoàn toàn sụp đổ và tan biến, đỡ tay lật người phụ nữ lên, dường như có chút sốt ruột mà hôn lên môi người con gái. Đôi môi ấy mềm mại, giống hệt mùi vị trong tưởng tượng, như là vị thạch dâu vậy.
Đường Tâm đang ngủ say sưa liền bị một vật nóng hổi từ bên ngoài xâm nhập vào. Cả người phát ra một cơn run rẩy, giống như cơ thể đang bị xé rách ra vậy.
“Ư…Đau…”
Đường Tâm theo bản năng lấy tay đẩy ra, giơ tay sờ vào một cơ thể cứng rắn và nóng bỏng, tim cô run rẩy, vỏ não cuối cùng đã phá vỡ được khống chế của sự mê man.
Người phụ nữ thân dưới động đậy, đây là việc ngoài tầm dự đoán của người đàn ông. Anh vội vàng rút ra khỏi cơ thể người con gái, giơ tay lật lại cơ thể người con gái để tấm lưng áp vào khuôn ngực răn chắc, sau đó lại thêm một lần dựng người lên.
“Đau, Hàm, em đau…” người phụ nữ nằm bò trên giường, giọng nói như một chú mèo con.
Người đàn ông nghe ra sự nức nở trong giọng nói nhỏ bé, khuôn miệng trong phút chốc co cứng lại, nhưng cùng lúc đó động tác trở nên nhẹ nhàng hơn, lực cũng giảm nhẹ đi, nhưng trong lòng vẫn ôm rất chặt, hoàn toàn không để người con gái có cơ hội lật người.
Sau một lúc, Đường Tâm đã thích nghi với việc vật thể bên ngoài vào trong người mình, đau đớn cũng từ từ giảm đi. Cô có thể cảm nhận rất rõ hơi thở nặng nề và sự trào dâng tình dục của người đàn ông trên lưng.
Cái tên này thật là, kết hôn hơn một tháng không hề động phòng với mình. Cô còn lo lắng cơ thể anh ta đang có bệnh gì khó nói, bây giờ có vẻ như là do bản thân suy nghĩ nhiều rồi. Vai và lưng của anh ta không biết có sức mạnh đến nhường nào, mà cứ như là sắp nghiền nát cơ thể cô vậy.
Dù sao cũng là lần đầu của Đường Tâm, tuy rằng chỉ có đau đớn và khó chịu. Nhưng nghĩ tới bản thân là vợ người ta, đây cũng là nghĩa vụ của vợ chồng, dù đau cô cũng cắn răng chịu đựng, để mặc cho người đàn ông sau lưng từng chút từng chút một đòi hỏi.
“Ư…”