Chương 20: Một cái tát
/// đây/// Gần chạng vạng tối, người đàn ông mới chịu đưa Kha Uyển về nhà. Lăn lộn cả một buổi trưa, chiếc sườn xám cô đang mặc cũng đã bị nhàu nát nên cô đành phải đi thay đổi trang phục.
Đáng giận là tinh thần của người đàn ông lại rất phấn chấn, ông còn nói sẽ đến đón cô vào ngày mai.
Làm sao có thể, cho dù là lần này như thế nào, cô cũng muốn ở lại.
Lưu Sùng Sơn cũng biết mình quá dã man nhưng ông không nhịn được. Mùi vị của con bé khiến ông mê mẩn, một ngày không được thỏa mãn thì đã muốn vô cùng.
Kha Uyển về đến nhà. Buổi tối hôm đó, cha của cô đã bảo nhà bếp nấu thêm vài món ăn mà cô yêu thích. Mệt mỏi cả một buổi trưa, dĩ nhiên là cô ăn rất nhiều.
Trở lại nhà mẹ ruột, đơn giản chỉ là ăn uống. Thật lòng thì Kha Uyển rất thích ăn cơm ở nhà cho nên mấy ngày nay gương mặt cô có vẻ đầy đặn hơn. Mấy hôm nay, cô đợi ở nhà, người đàn ông không ngừng tỏ vẻ đáng yêu, liên tục gửi tin đến thúc giục cô mau chóng trở về.
Rõ ràng, Kha Uyển cảm nhận được sự sốt ruột của người đàn ông. Cũng may là ngày mai em trai của cô sẽ đi. Đợi tiễn em trai đi xong, cô sẽ trở về.
Lần này, em trai cô đi du học ở nước Anh. Đường xá xa xôi nên nhà bọn họ cũng rất quan tâm. Cô là chị cả, đương nhiên là chú ý.
Trước khi đi, Kha Uyển đã dặn dò em trai rất nhiều về phong tục tập quán của người Anh. Dù sao, cô cũng là người từng trải nên có thể cho em trai thêm một chút kinh nghiệm.
Đứng ở bến tàu, sau khi cô tiễn em trai đi thì chiếc xe do người đàn ông cử đến để đón cô cũng đã tới. Cô nói chuyện với mẹ thêm vài câu rồi ra về.
Trở lại phủ, trước hết cô đi thăm bé Lâm. Đã mấy ngày không gặp nên cô rất nhớ. Cô ôm bé Lâm thân mật một hồi lâu.
Tiểu Tư cũng mong mỏi Kha Uyển nhanh chóng trở lại, bởi vì bé Lâm thường hay khóc vào ban đêm. Cô và vú nuôi phải mất một thời gian rất lâu mới có thể dỗ bé ngủ được.
Sau khi thăm bé Lâm, Kha Uyển trở về nơi ở. Trên đường đi, Tiểu Tư cứ liên tục nói những chuyện xảy ra trong phủ khi cô không ở đây. Trong đó có một chuyện khiến cô cảm thấy tim mình đập “Thình thịch”.
Dì tư có thai, hơn nữa đã được một thời gian rồi.
Kha Uyển nghe vậy, vốn dĩ cũng không có gì, nhưng khi nghĩ đến người đàn ông lên giường với người phụ nữ khác… Cô có chút ghê tởm.
Vào buổi tối, khi Kha Uyển rửa mặt xong, Tiểu Tư mới vừa đi thì người đàn ông đã vội chạy đến. /// đây///
“Lén lén lút lút, con còn tưởng là ai.” Kha Uyển dựa vào giường, đã cởi quần áo.
“Tiểu Uyển, mấy ngày không gặp, cha nhớ con đến chết mất.” Lưu Sùng Sơn lao đến giường, ôm lấy con bé.
“Đừng chạm vào con, bác mau đi tìm dì tư đi, nghe nói người ta đang mang thai.” Kha Uyển quay đầu sang chỗ khác, tránh nụ hôn của người đàn ông.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!