Nguyễn Phúc An Vy bị hai ngón tay cắm cho hai mắt mê mang, trong mơ hồ còn lưu lại một tia lý trí phản kháng, nàng đấm đánh lên lưng Hải Đăng, khóc kêu: "Anh Hai, đủ rồi! mau rút ra đi mà!"
Làm gì có chuyện Đăng thấy đủ, thấy em gái vẫn còn muốn phản kháng, cậu ngồi xổm xuống, nhấc hai chân An Vy đặt lên trên vai mình, há miệng ngậm lấy cái lỗ huyệŧ bị chơi đùa đến đỏ hồng của nàng mà liếʍ ɭáρ.
"A..." Thanh âm của bé Vy có phần thay đổi, nàng đẩy cái đầu của anh trai đang chôn ở giữa hai chân mình kia ra nhưng không thay đổi được gì.
Đối với tư thế này cô bé có vài phần quen thuộc. Khi còn nhỏ, nàng cũng giống như vậy, ngồi ở trên vai anh mình, lớn giọng hô "Cưỡi ngựa nào!"
Hiện tại nàng đang ngồi trên vai của Đăng, còn Đăng thì đang bú ʍúŧ âm hộ của cô bé một cách ngon lành.
Hải Đăng vội vàng hôn lên cái mu âm hộ đầy đặn, mùi hương thơm ngát của một cơ thể tươi trẻ đập vào mặt cậu. Cái lưỡi ấm áp, dày rộng của Đăng lướt qua khu rừng rậm, liếm ướt toàn bộ chỗ lôиɠ ʍυ. Đầu lưỡi linh hoạt quét trái quét phải, thành công chui vào trong lỗ huyệŧ nhỏ, cắm vào trong huyệŧ của An Vy.
"A… A…" Chiêu này đối với bé Vy đặc biệt có tác dụng, nàng trở nên vô lực dựa vào tường, đôi tay phải cố gắng chống ngược ở trên tường mới có thể giữ vững không để mình ngã xuống. Hiện tại cô bé chỉ có thể vô lực ngồi trên vai của anh mình, hổn hển thở dốc, không còn chút sức lực chống trả.
Hải Đăng bóp chặt hai cánh mông đầy đặn thịt, mở rộng miệng uống toàn bộ dâʍ ɖịƈɦ từ trong lỗ huyệŧ em gái chảy ra, đầu mũi của cậu thỉnh thoảng lại chọc vào huyệŧ đã sưng cứng lên, còn đầu lưỡi thì ngọ ngoạy như con rắn chui ra chui vào lỗ huyệŧ của cô bé. Côn ŧɦịŧ của Đăng còn chưa cắm vào mà An Vy đã lên đỉnh.
Uống đủ dâʍ ɖịƈɦ của em gái rồi, rốt cuộc Hải Đăng cũng rút lưỡi ra khỏi huyệŧ của bé Vy. Mất đi vật ngăn chặn, trong nháy mắt một dòng nước òng ọc tràn ra từ lỗ huyệŧ, chảy xuống mặt đất.
Quần của Hải Đăng đã cởi ra vứt xuống đất, cậu nâng người An Vy lên cao, cầm côn ŧɦịŧ đã cương cứng sắp phát nổ của mình đặt trước cửa huyệŧ ướŧ áŧ. Qυყ đầυ to cọ lên cửa huyệŧ của nàng, đùa giỡn khiến cho lỗ huyệŧ chảy nước. Xúc cảm quen thuộc ngay tức khắc làm thần trí của An Vy trở về đôi chút, nàng đong đưa hai chân kêu lên, "Anh, không được! Không thể, chúng ta là anh em, chúng mình không thể...!"
Hải Đăng làm sao có thể nghe vào, toàn bộ trong đầu cậu đều là cảm giác chặt khít kia, cậu giữ chặt vòng eo thon nhỏ của bé Vy, qυყ đầυ cũng đã dính đủ dâʍ ɖịƈɦ, cậu tỏ bày: "An Vy, anh không thể nhịn được nữa rồi! Anh xin lỗi vì đã không chú ý đến tình yêu của em dành cho anh. Hãy cho anh cơ hội để chứng minh tình cảm của mình cho em thấy!"
Nghe lời tỏ bày khẩn thiết của anh trai, trong chớp mắt An Vy trở nên ngập ngừng. Tình yêu đơn phương của nàng cuối cùng cũng được anh trai để ý tới, trong lòng nàng cũng đã có quyết định.
Đôi má bé Vy ửng đỏ lên và nàng thẹn thùng khẽ gật đầu, chờ có vậy Hải Đăng nhấc mông cô bé lên, côn ŧɦịŧ bôi đầy dâʍ ɖịƈɦ lập tức thọc vào, kết hợp hai bộ phận sinh dục với nhau.
"A!!"
"A!!"
Hai người đồng thời kêu lên. Hải Đăng sướng đến run rẩy, lực hút của lỗ huyệŧ non tơ của em gái mình quả nhiên không giống bình thường, cái lỗ huyệŧ thật khít chặt như của hôn thê cậu vậy, hôm nay không cɦịƈɦ bé Vy thì đúng là lãng phí cơ hội.
An Vy thì bị sự căng trướng của huyệŧ mà trợn trắng mắt, côn ŧɦịŧ của anh trai nàng thật thô to, lỗ huyệŧ chặt khít của cô bé bị nong rộng đến phát đau, nàng đành phải cầu xin nói "Anh Hai, to quá, em bị căng chết mất…"
"Bé con, đây là côn ŧɦịŧ tốt đấy! Hôm nay anh sẽ cho em hiểu được cái tốt của côn ŧɦịŧ lớn." Nói rồi Hải Đăng lại bóp eo em gái, từ từ nhấn côn ŧɦịŧ ngập sâu vào trong huyệŧ nàng. Máu từ trong huyệŧ bắt đầu rỉ ra.
"A… A… Đâm tới rồi, đâm tới rồi… Đừng vào nữa… Bị anh đâm thủng mất…" Nàng đau đớn hét toáng lên. Côn ŧɦịŧ của anh trai cô bé không chỉ to mà chiều dài cũng khủng. An Vy cảm thấy bụng mình sắp bị thọc xuyên, côn ŧɦịŧ đâm thủng màиɠ ŧяiиɦ và đi tới chỗ tận cùng bên trong huyệŧ bé Vy. Hải Đăng cũng sướng đến mức phải hít sâu một hơi, được thịt non mềm bên trong huyệŧ của em gái bao chặt, ra sức hút lấy côn ŧɦịŧ của cậu, xém chút nữa cậu đã phụt tinh rồi.
Nguyễn Phúc Hải Đăng lại hít sâu hai cái, từ từ rút côn ŧɦịŧ dính đầy dâʍ ɖịƈɦ và máu ra khỏi cửa huyệŧ thì bỗng máu từ trong huyệŧ bé Vy chảy xuống nền đất khiến nàng la thất thanh, còn Đăng thì bị cơn sướng phủ lấy đầu óc hầu như không để ý tới cảm xúc của em gái. Cậu canh côn ŧɦịŧ ngay lỗ huyệŧ dính đầy máu của em gái rồi đút mạnh vô trở lại, chọc thẳng vào điểm G, tinh hoàn to tròn cũng nặng nề đập lên thịt mông trắng nõn của An Vy khiến cô bé thét chói tai: "A, a, anh Hai… Đau... đau quá… Mau rút ra đi mà!"
"Cho anh… Cho anh… Ha ha… Ha ha…" Hải Đăng chuyển động cái hông cường tráng của mình, giống như một con trâu đang cày ruộng mà ra sức xâm lấn huyệŧ đầy dâʍ ɖịƈɦ,
"Sướng... cái huyệŧ này ngon thật, mút chặt, hồn của anh Hai cũng sắp bị hút theo… Cɦịƈɦ… cɦịƈɦ... Xem anh sẽ cɦịƈɦ cưng cả ngày như thế nào!" Hải Đăng vừa nói vừa tăng nhanh tốc độ cɦịƈɦ. Cậu vốn là thanh niên mới trưởng thành nhưng đầy sức cường tráng, cậu nói: "Cảm ơn em đã trao trinh tiết cho anh, còn nhỏ như vậy mà đã quyến rũ anh trai mình!" Đăng đánh một cái lên mông nàng làm An Vy đau đến nhăn mặt.
Đăng đẩy nhanh tốc độ cắm rút của côn ŧɦịŧ bên trong huyệŧ bé Vy, máu từ trong huyệŧ cứ chảy rỉ ra khiến nàng chảy nước mắt cắn răng năn nỉ: "Anh... làm nhẹ... Đau quá!"
"Đau cái gì mà đau! Nước dâʍ chảy đầy cả chân anh đây mà còn nói không muốn! Sao nào, muốn anh làm mạnh hơn nữa hả?" Đăng nói.
"Đây chính là lỗ huyệŧ của em gái ruột mình! Trên đời có mấy người đàn ông có thể cắm côn ŧɦịŧ vào trong huyệŧ của em gái mình đâu chứ!" Nghĩ vậy, côn ŧɦịŧ Đăng vốn đã cương cứng lại phình thêm một vòng. Cậu dập không thương tiếc, thọc cho lỗ huyệŧ của An Vy văng dâʍ ɖịƈɦ và máu khắp nơi, trong phòng tắm ngập đầy tiếng vang da thịt va chạm.
"Ha… A… Cái lỗ huyệŧ nhỏ này lại phun nước rồi… Ướt quá đó… Mút côn ŧɦịŧ của anh chặt thêm chút nữa nào… Đúng rồi, kẹp lấy… Hừ, hừ… côn ŧɦịŧ lớn này sẽ thao chết cưng, chơi nát cái huyệŧ này của cưng."
"Nếu sớm biết em yêu anh thì... Ha ha… Anh đã phá trinh em sớm hơn rồi… Hô… Sẽ nhét ỗ côn ŧɦịŧ lớn này của anh vào trong cái huyệŧ nhỏ non nớt của em, để cho em ngậm nó mỗi ngày, thao cho nước dâʍ của cháu chảy ròng ròng, không thể nào rời xa côn ŧɦịŧ đàn ông được nữa…"
Nghĩ tới chuyện một cái lỗ huyệŧ hoang sơ ngon lành như thế này mà mình lại là người đầu tiên cắm vào khiến Hải Đăng lên cơn sướng khoái, ra sức thúc hông dập mấy trăm cái một cách tàn nhẫn, vốn hai môi âm hộ bé Vy còn khép chặt thì giờ đây đã bị banh rộng sang hai bên, mấp mấy ngậm lấy căn côn ŧɦịŧ thô to và dài, máu từ trong huyệŧ cứ chảy ra phần bám dính lấy côn ŧɦịŧ, phần thì chảy lỏn tỏn xuống nền nhà tắm.
An Vy bị cɦịƈɦ cho cả người mềm nhũn, chỉ có thể hé miệng rêи ɾỉ, nước bọt tràn ra từ khóe miệng. Hải Đăng thấy em gái không trả lời, không nóng vội mà thọc vào rút ra như trước nữa, cậu thay đổi sách lược.
Đăng rút dần côn ŧɦịŧ thô to và dài ra khỏi huyệŧ bé Vy từng chút từng chút, khi chỉ còn phần qυყ đầυ thì lại đưa dần trở vào trong huyệŧ nàng, mỗi lần rút ra rồi lại đưa vào mất hết mấy giây. Vẫn luôn bị cắm rút mạnh mẽ nên lúc này cô bé càng chịu không nổi, quả nhiên càng chậm rãi càng khiến nàng bứt rứt.
"Nói! Em có yêu anh không?" Hải Đăng đưa hông chậm rì rì ra vào lỗ huyệŧ của cô em gái, cái kiểu làʍ ŧìиɦ với tốc độ chậm rãi này cũng có một loại kɦoáı ƈảʍ khác.
Có! An Vy nói thầm nhưng nàng lại không dám đem lời trong lòng nói ra, chỉ rầm rì nói: "Em... em..."
Vừa nghe em gái nói ngập ngừng khiến Hải Đăng càng sốt ruột, đột nhiên cậu đâm lút cán côn ŧɦịŧ vào, qυყ đầυ to tròn chọc thẳng vào điểm G, hông cậu xoay tròn, nghiền vào điểm G khiến cho cô bé tê dại, một dòng dâʍ ɖịƈɦ phụt thẳng ra.
"Thế nào? Đã chịu nói chưa? Ha ha." Đăng cười hỏi.
An Vy ngượng ngùng không trả lời càng khiến Đăng ra sức nghiền ép cọ sát lên điểm G của nàng, cô bé chỉ có thể bủn rủn thân thể, mắt ngấn lệ trả lời: "Có ạ… em... yêu... anh"
Những lời này của cô bé là lời nói thật tận đáy lòng khiến Đăng càng vui sướng ở trong lòng, cậu ấn chặt em gái lên trên tường phòng tắm mà dập tới tấp.
"Côn ŧɦịŧ của anh có to không?" Đăng hỏi cô bé.
"To… To ạ…" Nàng ấp úng trả lời.
"Thế em gái có thích côn ŧɦịŧ của anh không?" Cậu hỏi tiếp.
Lúc này Nguyễn Phúc An Vy đỏ mặt thẹn thùng thật sự khó có thể mở miệng, chỉ có thể cắn cánh môi dưới đỏ tươi của chính mình, phòng ngừa bản thân rêи ɾỉ ra tiếng.
Không trả lời? Tất nhiên Hải Đăng có rất nhiều biện pháp trừng trị cô em gái cứng đầu. Cậu tăng nhanh tốc độ và sức lực, côn ŧɦịŧ nhanh chóng phá mở rộng cái lỗ trên cổ đáy huyệŧ đồng thời còn ma sát hai ba cái, cọ cho cô bé chỉ có thể vươn tay bám lên cổ của anh trai mình, nếu không cơ thể mềm oặt của nàng sẽ ngã xuống đất mất.
"Nói! Em có thích côn ŧɦịŧ của anh không?" Đăng lặp lại câu hỏi.
"Thích… A, a!" Nàng rên to lên.
Đăng hỏi tiếp: "Anh cɦịƈɦ em có thấy sướng không?"
An Vy: "Sướng ạ… anh cɦịƈɦ em sướng lắm…"
Đăng lại hỏi tiếp: "Em có muốn làm vợ anh và để anh cɦịƈɦ em suốt đời không?"
An Vy trầm ngâm trong chốc lát, Hải Đăng lập tức liền thọc cho cô bé mấy trăm cái, nàng ôm chặt lưng anh trai của mình và thét chói tai: "Muốn! Muốn! Em muốn là vợ của anh và muốn anh cɦịƈɦ em suốt đời!"
Huyệŧ của bé Vy co rút lại, vốn đã là huyệŧ non nớt chật hẹp giờ phút này lại càng siết chặt không ngừng mút lấy côn ŧɦịŧ, Hải Đăng cảm thấy mình sắp sướng lên mây. Cậu nâng hai đùi trắng nõn của em gái lên quấn quanh hông mình, hai bàn tay bóp lấy cặp mông tròn mịn của nàng, liên tục nắc từng cú vào huyệŧ của cô bé như máy đóng cọc, hai viên tinh hoàn cũng vỗ vào mông nàng vang lên từng tiếng "Phạch phạch phạch…"
"Anh… anh… Nhanh quá… Em chịu không được!" Nguyễn Phúc An Vy đã tới cao trào, làm sao chịu được từng cái đâm chọc tàn nhẫn của anh mình, cô bé ôm chặt lấy anh trai, run run xin tha.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!