.....
Còn 2 ngày nữa là đến cuối tuần, lúc này Đinh Gia ai nấy cũng đều gấp rút chuẩn bị cho ngày quan trọng kia, cô thì nhàn rỗi vì không ai cho cô phụ giúp gì! Nói cô rảnh rỗi thì chỉ là cái để qua mắt nhà họ Đinh, cô là ai chứ bao nhiêu chuyện cần cô giải quyết, công ty YB tuy đã giao cho A Lâm quản lý, quán bar thì do A Mộng nhưng đối với những số phát sinh như hạng mục, giao dịch hay hợp đồng quan trọng cô đều phải đích thân xử lý!
Ngoài ra cô cũng là người trong hắc đạo từ 7 năm trước và hiện là bang chủ đương nhiệm khi mới 17 tuổi đến nay, minh chứng thể hiện sự quyền lực là hình xăm cây thánh giá sau gáy, thế nhưng chỉ khi đến bang cô mới để lộ nó còn những lúc bình thường, đặc biệt ở Đinh Gia này Y Băng đều phải che giấu nó bằng cách bôi một lọ phấn phũ đặc biệt được điều chế riêng công dụng để che đi vết thương, sẹo hoặc những kí hiệu đặc biệt trên cơ thể người!
Đinh Y Băng nhìn thoáng giờ trong đồng hồ rồi nhìn ra phía cửa, khí trời rất đẹp rất phù hợp cho việc vẽ tranh cũng đồng thời tiêu bớt thời gian vô nghĩa này. Nghĩ là làm cô chuẩn bị mọi thứ, đặt giá vẽ gần cửa sổ nhìn cảnh ngoài cửa như mong muốn rồi bắt đầu yên vị pha màu, vẽ những nét đầu tiên.
Cô vẽ đã hơn 30 phút, Đinh Phong đứng ở cửa ra vào lúc nào không hay rồi lôi chiếc điện thoại của mình ra chụp phía sau cô, cô rất đẹp mái tóc đen óng, xoăn nhẹ, dài mượt, cô mặc chiếc váy dài Y như nàng thơ bước ra từ truyện vậy!
Mấy ngày nay cứ miệt mài chuẩn bị cho Đinh Gia thời gian anh gặp cô ít hẳn, tối anh về nhà cũng sớm lắm cũng là lúc nữa đêm và lần nào về anh đều qua phòng Y Băng ngủ cùng cô cho tới trời gần sáng rồi lại phải rời đi, cũng từ đó mà thói quen chụp ảnh bắt đầu.
Điện thoại anh bây giờ toàn là ảnh của cô, cả hình nền điện thoại, hình bỏ trong ví, một bức đóng khung để ở bàn làm việc công ty, một bức ở phòng anh đa số đều là hình chụp lén lúc cô đi dạo, lúc ngủ, lúc vẽ tranh...dáng vẻ của cô thật sự rất đẹp!
Đinh Y Băng vì ngồi lâu quá nên vươn vai cho đỡ mỏi, đúng lúc thấy anh đang đứng đó. Lúc nãy vẽ cô có nhìn ra tấm kính cửa sổ thì thấy bóng anh phản chiếu đang chụp mình, cô cũng im lặng vờ không biết nhưng cứ thế hơn 10 phút nữa lặng lẽ trôi qua anh vẫn tư thế đút tay vào túi quần người hơi dựa cánh cửa nhìn cô mãi như không muốn làm phiền cô vẽ phá hỏng cảnh đẹp lúc này.
"Anh đến từ khi nào? Sao không gọi em"
Anh lắc đầu cười: "Vừa mới đến thôi"
Bỏ đồ trên tay xuống cô đứng dậy tiến về phía anh hỏi ngọt ngào: "Có bận lắm không anh"
"Ừm bận, lát nữa lại phải đi...nhưng anh nhớ em quá Băng Băng nên phải ghé qua nhìn em một chút"
"Hừ nịnh nọt. Anh đã ăn gì chưa để em gọi người làm mang lên?"
Anh nở nụ cười tà..."Chưa ...anh đói rồi...nhưng chỉ muốn món ăn là em thôi"
Đinh Phong cúi xuống tìm môi cô hôn như trút hết bao nỗi nhớ nhung mấy ngày nay.
"Ay Đinh Phong, anh đứng đắn một chút...cửa chưa đóng đấy" Cô hơi liếc ra ngoài rồi đánh vào tay anh cái nhẹ.
Còn Đinh Phong thì sao anh chả quan tâm lời cô nói bế thóc cô lên hôn mãi đến khi cô mềm nhũn mới thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!