Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tình Thù - Linh Lan

Ả vừa nói vừa kéo tay gã, theo đà gã đổ ập vào người ả. Sự ham muốn lại trỗi dậy trong gã, chả là ả về muộn quá nên gã cũng vù ra phố làm tô phở gà nhúng trứng rồi, giờ phải xả bớt đã rồi mới nạp tiếp năng lượng. Nhìn như muốn nuốt chửng lấy con đàn bà trước mặt, gã liền bế bổng ả lên rồi ném mạnh xuống cái giường nệm trong buồng và như một con thiêu thân lao vào ngấu nghiến. Bản năng hoang dã hôm nào lại đánh thức Lãi, gã liền đưa hai bàn tay thô bạo lên xé toạc hết những gì đang vướng víu trên người ả. Thấy bộ váy áo của mình bị thằng chồng đang lên cơn cuồng dâm xé rách, ả xót lắm, đưa tay lên đấm thùm thụp vào bộ ngực nở nang của gã mà rên rỉ:

–Trời ơi…sao lại xé mất bộ cánh đẹp của em thế này? Bắt đền đấy….đền cho người ta đi…

Gã cúi xuống đưa cái miệng tham lam lướt khắp người ả, cái váy hàng hiệu của ả giờ đã trở thành mớ rẻ rách trong tay gã, không hề xót của mà ném mạnh một cái xuống chân giường rồi lao vào ngấu nghiến con đàn bà bên dưới. Vì là ban ngày nên cả thân hình lõa lồ của ả được phơi bày ra một cách rõ nét nhất có thể. Một tòa thiên nhiên đang gọi mời, phải công nhận là ả đẹp phần nào ra phần ấy. Cặp mông to tròn giương ra như khiêu khích khiến gã nhìn mà điên tiết, tay không ngừng phát đen đét lên đó. Hai quả bưởi thây nẩy trơ ra như trêu tức gã, bực mình gã vục cả đầu vào đấy mà mút mát tận hưởng, mà ngấu nghiến cắn nuốt. Sao mà nó ngon thế không biết, nếu cho chọn lại gã vẫn cứ chọn ả cho dù gã biết tỏng ả chỉ là một món đồ dùng chung. Ả chẳng khác nào một cái điếu cày của ủy ban mà thằng nào cũng có thể thọc mỏ vào, nhưng gã lại thích.

Gã giở hết chiêu trò tuyệt học của mình ra để mê hoặc ả, chiếc lưỡi cứ thế lần lượt thám hiểm hết các vùng da thịt nhạy cảm, đôi tay hư hỏng cũng liên tục gảy đàn, hai thân thể áp sát vào nhau đầy nhục dục. Những tiếng rên xiết đầy kích thích của một con đĩ bắt đầu phát huy tác dụng, bị kích thích quá đỗi ả bắt đầu phát ra những âm thanh tục tĩu khiêu khích gã. Thằng đĩ đực chưa vội lâm trận ngay, nó muốn cho con đàn bà bên dưới phải thèm muốn đến độ phải quỳ lạy van xin gã. Có như vậy nó mới không bỏ gã, sẽ là cái máy đẻ ra tiền không biết mệt của gã. Đời mà, kệ bố nó! Chung quy tất cả cũng chỉ là một cái vòng tuần hoàn luẩn quẩn, thằng này cũng sẽ nhai lại sái của thằng kia mà thôi. Một người đẹp như ả đời nào lại chịu là của riêng gã trong khi gã chẳng có cái cóc khô gì.

–Ối giời đất ơi! Em không chịu nổi nữa rồi…đưa em lên tiên đi….ư…ư…

Miệng ả bắt đầu lảm nhảm những từ ngữ bẩn thỉu, đĩ thõa. Gã hứng chí nói:

–Thế nào, đã sướng chưa? Còn muốn bỏ anh chạy theo thằng khác không?

–Không…ứ vào…em sẽ ở với bố con anh suốt đời…chỉ là của anh thôi.

Bỗng dưng gã đưa tay lên vả cho ả một phát thật mạnh vào mặt, rồi trong lúc ả chưa kịp định thần, tay kia gã lại túm tóc ả giật mạnh ra đằng sau một cái, miệng gằn lên từng tiếng:

–Làm thế này cho em nhớ….càng đau càng sướng…kêu nữa lên đi…anh sẽ làm cho em hạnh phúc đến phát khóc…rên to lên nào….

Ả hơi bất ngờ về cách tra tấn này của gã, đời ả cũng đã từng gặp những thằng bạo dâm nhưng với gã thì đây là lần đầu, song sau cái tát nổ đom đóm ấy của gã, ả bắt đầu thấy mình tê dại đi và hào hứng nhập cuộc. Tiếng rên mê loạn của ả làm cho gã càng thêm hưng phấn, gã càng nhấp mạnh hơn, như muốn dồn tất cả sức mạnh của mình mà nghiền nát ả. Con đàn bà ngước đôi mắt dâm đãng lên nhìn thằng đĩ đực bên cạnh mà nở một nụ cười khoái lạc. Giờ ả mới biết thêm một biệt tài của gã chồng, không ngờ gã lại lắm độc chiêu như thế? Chúng đúng là hai kẻ bệnh hoạn không hơn không kém! Nào đã hết đâu, đó mới chỉ là màn dạo đầu!

Buông ả ra trong lúc ả vẫn đang hứng tình, gã cứ thế trần trụi chạy xuống bếp, lát sau mang lên một đoạn dây vải, ả chưa kịp hiểu xem hắn định làm gì thì ngay lập tức gã đã đè lên người, nắm lấy hai tay ả kéo ngược lên đầu rồi trói lại chỉ còn đôi chân là được tự do. Lúc này gã mới cất giọng cười khùng khục một cách đầy thống khoái và thực hiện màn bạo dâm chưa từng có.

Hết trên giường gã lại lôi ả ra ghế rồi vào nhà tắm, đủ mọi nơi, mọi trò lạ mà gã bất ngờ nghĩ ra, ả hào hứng hợp tác mặc kệ đôi tay vẫn đang bị trói. Chán chê với màn vùi liễu dập hoa, gã mới cởi trói cho ả và bế ả lên giường. Lúc này thì thân thể ả đã đầy rẫy những vết cắn thâm tím, bầm dập nhưng ả không thấy đau mà chỉ thấy đầy khoái cảm. Ả thầm cảm ơn gã đã luôn thấu hiểu con người ả, luôn là người đọc được những ý nghĩ sâu kín mà những thằng đàn ông khác không làm được. Gã là một con đực tuyệt vời nhất mà ả đã gặp và vô cùng mãn nguyện.

Sau khi cả hai đều thỏa mãn, gã nhéo một cái thật mạnh vào ngực ả rồi nói:

–Dậy đi con chó cái, anh đói rồi. Thích thì đêm nay ta lại chiến đấu tiếp, đảm bảo không sướng không lấy tiền.

Hai kẻ bệnh hoạn lại lôi nhau xuống bếp ăn uống rồi ôm nhau ngủ nuy như vậy đấy. Ả vô tư chả thèm lo nghĩ vì công việc của ả thường làm vào ban đêm, lấy đêm làm ngày, lấy ngày làm đêm thôi, nhưng ả lại là một dạng cave cao cấp chuyên cặp đại gia chứ không phải hạng gái đứng đường tầm thường nên ả vẫn tự cho mình cái quyền thanh cao và cho rằng mình hơn hẳn bọn đó một bậc. Kệ mẹ nó đã, mọi thứ tính sau, ngủ một giấc lấy sức để tỉnh dậy ả sẽ nói cho gã nghe về kế hoạch của mình. Biết đâu thời gian ở bên nhau không còn dài nữa. Từ nhiên ả thấy thương hại gã, để tự bù đắp và chuộc lỗi với tên chồng hờ ả lại ôm cứng lấy gã rồi cả hai bắt đầu chìm vào giấc ngủ, mặc mẹ sự đời!

Sau màn ái ân giông bão đó ả bắt đầu thủ thỉ với gã những điều gan ruột:

–Hôm nay em muốn nói chuyện nghiêm túc với anh để anh chuẩn bị sẵn tâm lý, có lẽ em sắp phải xa anh và con rồi. Anh thương em và con thì phải hy sinh cho tương lai của chúng mình, cố gắng thay em chăm sóc con gái, em biết như vậy anh sẽ rất vất vả và thiệt thòi nhưng muốn đổi đời thì không có cách nào khác anh ạ.

Tự nhiên nghe ả nói đến đây mắt gã bỗng thấy cay cay, chụp vội tay ả, gã lắc mạnh:

–Em nói sao? Nghĩa là con cá đã cắn câu rồi phải không? Nó là ai? Em nói đi!

–Chắc đến 80 % rồi anh ạ. Nhờ có hai gã kia ra tay nên hắn không thể chạy được đâu, em linh cảm ngày mà em rời xa mình và con sắp đến rồi.

–Thằng đó là thằng nào? Nó đã vợ con gì chưa?

–Anh nghe tên công ty địa ốc Long Thành chưa? Hắn là giám đốc công ty ấy, có vợ nhưng chưa làm đám cưới.

–Vậy ra thằng ấy vẫn còn trẻ à?

Ả không nói gì mà chỉ gật đầu và kể cho hắn nghe toàn bộ câu chuyện và việc giăng bẫy Thành Long ra làm sao, một mạch nói ra hết. Tự nhiên Lãi thấy tức giận vô cớ, gã cảm giác viên ngọc mà mình đang cầm trong tay sắp bị kẻ khác cướp mất, giờ phút này gã lại thấy yêu ả đàn bà trước mặt biết bao. Trong gã có một con người khác đang đấu tranh dữ dội, nếu gã đồng ý cho ả đi đồng nghĩa gã sẽ mất ả vĩnh viễn, gã thấy mình thật hèn kém và chẳng khác gì Lã Bất Vi đem bán vợ ngày xưa. Tự dưng gã thấy khinh rẻ con người mình, vì nghèo quá không lo nổi cho vợ con một cuộc sống đàng hoàng nên ả mới dứt áo ra đi, hay vì bản thân quá coi trọng chữ “Tiền”? Rốt cục gã có khác gì ả đâu? Cũng bẩn thỉu trong từng toan tính, thế thì gã có tư cách gì mà trách ả cơ chứ?

Giờ phút này gã chỉ muốn buông bỏ tất cả, chẳng cần gì hết, tiền bạc cũng chỉ là phù du, hạnh phúc mới là thứ quan trọng, chỉ cần ở bên ả và con gái là gã thấy vui rồi nhưng….lại một chữ “nhưng” to tướng án ngữ. Đúng vậy nhưng tiền ở đâu, lấy gì để mà sống và nuôi con? Thời này làm gì có chân lý một túp lều tranh hai trái tim vàng và ngồi ngắm nhau uống không khí? Kiểu suy nghĩ ấy nó xưa lắm rồi, cái nhu cầu ăn uống và nghỉ ngơi cần thiết cho tất cả mọi người, thế mà gã cũng chẳng làm được cho vợ con. Đến một cái nhà nhỏ để lấy chỗ chui ra chui vào còn chẳng có, gã và con gái hàng ngày còn phải ăn bám vào những đồng tiền bán thân của ả thì gã có tư cách gì mà níu kéo?

Ả chợt đánh thức gã bằng một câu kéo gã trở về thực tại:

–Anh Vịnh và anh Hải nói tạm thời anh không nên xuất đầu lộ diện, việc anh là chồng em tuyệt đối phải được giữ kín. Chỉ cần bên ấy họ nhìn thấy anh và con thì kế hoạch bao nhiêu lâu bày binh bố trận sẽ tan thành mây khói ngay lập tức. Anh hãy vì tương lai của vợ chồng mình mà chịu hy sinh ủy khuất một chút nhé, rồi sau này em sẽ bù đắp cho anh. Vợ chồng mình cần phải được đổi đời, thời này mà không có tiền tài và nhà cửa thì bị xã hội nó khinh bỉ và đạp xuống dưới chân ngay anh ạ.

Gã im lặng chua xót nghĩ thì ra ả nói với gã chỉ là để cho có mà thôi chứ thực ra ả đã tự mình quyết định hết rồi. Đúng ra là hai thằng người tình của ả đã thay gã định đoạt số phận của ả. Chúng đã no xôi chán chè thì bắt đầu giả nhân giả nghĩa lo cho ả, nhưng thực chất là đem gả bán cho thằng khác bằng một hình thức tinh vi hơn mà thôi.

Gã chỉ muốn xổ toẹt vào mặt hai kẻ có tiền mà đàng điếm bẩn thỉu ấy, gã biết để đi đến cái kết này, ả đã phải đánh đổi bằng nhiều đêm phục vụ chúng không biết mệt bằng đủ các ngón nghề, đủ mọi kỹ nghệ. Gã lại ước giá ả chỉ là một người bình thường không phải phường bán phấn buôn hương, chỉ là một con đàn bà buôn thúng bán mẹt ngoài chợ cóc và gã chỉ là một thằng xe ôm thôi, nhưng ả phải là của riêng gã, không phải là cái điếu thuốc lào dùng để hút chung. Nhục lắm!

Ả biết gã không nỡ xa mình, cũng có thể là gã tiếc nhưng ả đã quyết rồi, đời ả phải được sung sướng, ả không thể ở mãi cùng gã nơi cái xó xỉnh tối tăm này được. Ả phải đổi đời, phải thành bà giám đốc, ả đẹp như thế cơ mà? Ả đẹp thì ả phải có quyền đó là điều đương nhiên. Còn gã, ả đã đẻ tặng gã một đứa con, coi như cũng có duyên rồi, ả cũng sẽ không bỏ rơi gã, cứ coi như ả đi một chuyến nước ngoài thật lâu và ả sẽ gửi tiền về cho gã nuôi con, sẽ cung phụng cho bố con gã. Thế thôi!

Hai ngày sau, hai gã kia đến tận nhà đón ả, bọn này đã dặn trước nên lần này ả ăn mặc kín đáo lắm. Ả diện một cái áo sơ mi kín cổng cao tường đóng thùng với quần âu, nom ả lúc này chả khác gì gái nhà lành, ả lại có vẻ mặt thảo mai nhẹ nhàng hiếm thấy. Hôm nay ả sẽ đóng vai bi cùng với hai ông anh đến nhà Thành Long bắt đền, ả phải cố diễn cho đạt, phải tung hứng và phối hợp tác chiến thật tốt với hai gã này. Có vậy thì đời ả mới lên tiên, thành hay bại nằm cả trong tay ả. Ả bỗng chắp tay lên nhìn trời rồi lầm rầm khấn vái. Chó chết thật, một con đĩ mà lại đi cầu trời khấn phật cho mình lấy được tấm chồng ngon. Đúng là nực cười nhưng đó lại là sự thật!

Tại căn biệt thự của nhà Thành Long, hôm nay gia đình có khách, là những vị khách đặc biệt, tuy gia chủ không mời nhưng sự hiện diện của họ khiến cho bà Hiền đứng hình, họ giới thiệu là khách của Thành Long nên anh được gọi về ngay sau đó. Đó là ba gương mặt nổi cộm gồm Vịnh xưa, Hải và Trà Giang hay còn gọi là My My, ngoài ra còn có thêm hai thanh niên nữa nhìn qua cũng đoán ngay là đàn em của hai người này. Nghe họ giới thiệu bà Hiền hơi ngạc nhiên nhưng người hoang mang nhất phải là Nguyệt Cầm, giờ cô đã có bầu 6 tháng lại là thai đôi nên bụng rất to. Trong lúc chờ Thành Long về Trà Giang đến gần Nguyệt Cầm nở nụ cười thân thiện nói:

–Em đang có bầu à? Thảo nào chị thấy anh Thành Long cũng kể về em, giờ mới được gặp.

Nguyệt Cầm gật đầu thay cho câu trả lời, tự dưng nỗi bất an lại ngập tràn tâm trí cô. Nghe người phụ nữ này nói thì có vẻ như cô ta có mối quan hệ rất thân mật với chồng cô thì phải. Mà công nhận Trà Giang quả là lắm chiêu, chưa gì đã muốn nắm thế cửa trên rồi. Ả nhìn vào Nguyệt Cầm thì cũng đoán ngay cô ít tuổi hơn nên mạnh mồm xưng chị luôn. Ả nghĩ người mà tới đây mình cần lấy lòng là bà mẹ chồng kia, còn riêng Nguyệt Cầm cô ta không để vào mắt, người như này thì làm gì có cửa đấu lại cô ta chứ? Một lát sau Thành Long lái xe về đến nhà, nhìn thấy bọn người này anh đã biết ngay chúng muốn giở trò gì, chỉ thấy mình thật có lỗi với vợ và thương Nguyệt Cầm vô cùng. Anh biết nếu anh nhất quyết không thỏa hiệp thì bọn này sẽ không bao giờ để cho anh yên đâu và chắc chắn chúng sẽ chẳng từ thủ đoạn mà gây tổn hại đến mẹ và Nguyệt Cầm.

Mời tất cả vào phòng khách Thành Long nói:

–Các anh muốn gì? Có nhất thiết phải kéo cả bầy đến nhà tôi như vậy không?

Hải vỗ vai anh cười đểu giả:

–Tại chú cả thôi, sao lại hỏi anh câu ấy. Giá chú biết điều một chút thì anh cũng không phải làm lớn chuyện lên làm gì, anh cũng đã cho chú một cái hẹn rồi nhưng chú lì quá nên anh mới bắt buộc phải tới làm phiền thôi.

Rồi hắn chủ động đứng lên nói:

–Mời bác với cả em ngồi xuống chúng cháu muốn thưa chuyện ạ.

Thành Long giơ tay ra nói:

–Việc này không liên quan gì đến họ, tôi sẽ tự giải quyết với các anh, đừng lôi mẹ và vợ tôi vào đây.

–Không được, chuyện này rất quan trọng không phải là chuyện nhỏ nên anh nghĩ phải có đủ mặt phụ huynh và những người liên quan ở đây chứ. Anh đến tận nhà là cũng giữ thể diện cho chú lắm rồi đấy.

Nguyệt Cầm cảm thấy nghẹt thở khi nhìn vào những người này, cô linh cảm có chuyện gì không hay sắp xảy ra, rất có thể nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới hạnh phúc của cô. Thành Long đã làm gì khiến cho đám người này phải kéo đến tận nhà vậy? Còn người phụ nữ kia, cô ta là ai? Tất cả sẽ được giải đáp ngay bây giờ thôi.

Thành Long khéo léo ngồi cạnh Nguyệt Cầm để tránh cho cô khỏi sốc, anh còn nhẹ nhàng nắm lấy tay vợ bóp nhẹ như muốn truyền đến cô một thông điệp là anh sẽ luôn ở bên. Mẹ anh cất giọng hỏi mấy người khách lạ:

–Rốt cục có chuyện gì mà các anh kéo đến đây vậy? Có thể nói rõ ra cho bà già này được biết không?…!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!