HômnaylàngàytổngkếtthángcủachuỗinhàhàngManwahTaiwaneseHotpot,doanhthuvượtchỉtiêuđềrachonênđểthưởngsựnổlựclàmviệccủa các nhân viên cấp cao cùng quản lí của các chi nhánh, Mỹ Nhân đã tổ chức một bữa tiệc ăn mừng.
10h pm, Lãnh Thiên đã lái xe đến trước quán karaoke để đón Mỹ Nhân trở về. Liếc nhìn giờ hiển thị trên điện thoại Lãnh Thiên chờ đợi một lúc cũng chẳng thể đợi được nữa.
" Cạch".
Đóng cửa xe một cái rầm, Lãnh Thiên bước vào trong, đến quầy tiếp tân mà hỏi thăm.
- Cô cho tôi hỏi người tên Mỹ Nhân đã bao phòng số mấy vậy ?.
Lãnh Thiên nhìn cô gái đứng trực quầy, gật đầu chào một cái rồi nhẹ giọng hỏi.
Cô ta nhìn Lãnh Thiên một lúc không hề phản ứng cứ như bị thất thần trước nhan sắc tuyệt mỹ soái tỷ này, thấy thế Lãnh Thiên nói thêm.
- Tôi đến đón bạn, cô làm ơn check lại giúp tôi với.
Lãnh Thiên móc bóp đặt lên bàn tờ tiền 500k, coi như phí bo.
Lúc này cô gái kia mới hồi thầnmàngạingùnggậtđầu,taynhanhchónglậttìmsổsách,khôngmấtbaolâuliềntìm được người tên Mỹ Nhân.
- Cô ấy ở phòng 208.
Cô nhân viên tác phong nhanh nhẹn nói.
- Cảm ơn.
Lãnh Thiên hối hả gật đầu nói, nhanh chóng chạy đi mất, để lại sự tiếc nuối trong lòng cô nhân viên. Lâu lắm mới gặp gái đẹp mà ngắm chưa được bao lâu, người đã đi mất, nhưng bù lại người này thật sộp, bo hẳn 500k chỉ để hỏi tìm một người. Cô nhân viên thầm nghĩ phải chi ngày nào cũng được vài người như thế thì giàu to a !.
___________
Trong phòng 208, hơn chục người nằm ngã nghiêng, ý thức mờ ảo theo men say.
Mỹ Nhân cũng chẳng khá khẩm hơn cấp dưới là mấy, đầu óc nàng không tỉnh táo mà nằm vật vựa ở một góc. Tóc tai tán loạn phủ trên gương mặt tuyệt mỹ có chút ửng hồng đến mê li.
Ai cũng say, riêng chỉ có một nam cấp dưới có vẻ còn tỉnh táo hơn đôi chút. Hắn ta tên Tấn Phát, cũng là một trong những quản lí của chuỗi chi nhánh, sở hữu thân hình điển trai, vóc người cao lớn, soái khí. Bên ngoài đẹp đẽ là vậy, bất quá trong bụng lại sình ương khi nảy nở ý định trèo cao, muốn cưa cẩm bà chủ Mỹ Nhân để hưởng thụ khối tài sản kết sù này.
- Mỹ Nhân, tôi đối tốt với em như vậy mà sao em mãi không chấp nhận tôi ?.
Tấn Phát ngồi sát bên Mỹ Nhân hậm hực mà thủ thỉ bên tai nàng, bàn tay thô ráp theo đó sờ soạn vào má nàng chiếm tiện nghi.
- Umm ~ Lãnh Thiên.
Mỹ Nhân rên khẽ, lẩmbẩmtrongmiệng,nàngsayđếnnỗinhậnlầmngườirồi a.
Khoảng cáchgầnkề,TấnPhátcó thể nghe rõ tên gọi này, hắn tức giận, cặp mắt gằng lên tia máu, không cam tâm chịu thua. Nhất định thân thể của nàng và cả khối tài sản đó phải thuộc về hắn. Trong lòng Tấn Phát đã sớm nảy nở ý định xấu, bất quá đến bây giờ mới có cơ hội để thực hiện, chỉ cần qua đêm nay, gạo được nấu thành cơm, dù muốn hay không thì hắn cũng có thứ để mà uy hiếp Mỹ Nhân phải răm rắp nghe theo hắn.
- Bà chủ, để tôi đưa em về.
Tấn Phát cười đê tiện nói, không bỏ lỡ thời gian mà bồng Mỹ Nhân chuẩn bị rời đi. Nàng không có phản kháng vì lầm tưởng đây là Lãnh Thiên, giao trứng cho ác rồi Mỹ Nhân ơi !.
" Rầm".
Ai đó đã mở cửa với một lực mạnh, một thân hình cao gầy mà rắn chắc hùng hổ tiến vào.
" Bốp ".
Tấn Phát giật mình nhìn ra phía cửa, chưa kịp phản ứng liền bị Lãnh Thiên cho một cú đấm như trời giáng vào mặt.
" Bịch ".
Hắn loạn choạng ngã lùi về sau, nơi bị đánh đau đến tận xương tủy, theo phản xạ mà dùng tay bụm má, mặt nhăn nhó cực điểm.
Lãnh Thiên nhanh chân tiến đến ôm trọn Mỹ Nhân vào lòng bảo hộ, từ lúc ở ngoài xe chờ, lòng cô không hiểu vì sao lại bồn chồn, bức rức khó tả, giác quan thứ sáu nhắc nhở cô có điềm chẳng lành, quả nhiên cái tên khốn này dám xâm phạm đến bảo bối của cô.
- Thiên Thiên em đến đón chị sao ?.
Mỹ Nhân dựa vào lòng Lãnh Thiên mà dụi mắt, mơ hồ nói.
- Ừm, em đến đón chị về.
Lãnh Thiên cúi đầu, vuốt tóc Mỹ Nhân nhỏ giọng nói, cô phải cố kìm nén cảm xúc phẫn nộ xuống đáy lòng tránh làm Mỹ Nhân sợ.
Ánh mắt lạnh lẽo đầy sát khí cảnh cáo Tấn Phát, cô đã nhớ rõ gương mặt của hắn rồi, lúc này không tiện giải quyết hắn, thôi thì để sau vậy. Phía bên này tên Tấn Phát không còn tâm trạng đâu mà quan tâm đến Lãnh Thiên, hắn đau đến nỗi nước mắt chảy ròng khi vừa mới hứng trọn cú đấm boxing của Lãnh Thiên, lần này cô đấm còn mạnh hơn cái tên lần trước tỏ tình với Ái Nguyệt nữa, một bên cằm của Tấn Phát nhanh chóng bầm tím lên, một khi mà hắn đi chụp Xquang thế nào cũng nhận được kết quả bị nức xương hàm cho mà xem.
Lãnh Thiên thu dọn túi xách của Mỹ Nhân, bồng nàng đi thẳng ra xe đậu ở ngoài kia. Thị vệ bồng công chúa, một cảnh tượng hết sức lãng mạn được vài nhân viên trông thấy mà sinh lòngghentỵvàtấtnhiênlàcócôemđứngquầytiếptânrồi.Nữgiớiđãít rồi lại còn là hai mỹ nữ đem lòng yêu nhau, nam nhân khóc ròng tiếc nuối cho sự đẹp đôi này.
" Cạch ".
Đặt Mỹ Nhân ngồi vào hàng ghế sau, thật may nàng nằm rất ngoan chắc có lẽ đã say lắm rồi, Lãnh Thiên yên tâm mà lái xe đưa nàng về nhà.
Bồng nàng một đường đi vào phòng ngủ, đặt nhẹ nhàng xuống nệm, Lãnh Thiên tỉ mỉ tẩy trang cho Mỹ Nhân rồi thay một bộ đồ ngủ thoải mái giúp nàng. Xong xuôi mọi việc cô mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Phải nói Lãnh Thiên tâm định cực tốt khi không hề nảy nở một ý xấu nào với hình thể đẹp tuyệt trần này, bất quá khi ngủ được đến nửa đêm thì Lãnh Thiên cảm giác có vật nặng đè lên người.
Mắt nhắm mắt mở thức giấc, Lãnh Thiên tâm tư bất động mở to mắt nhìn một con mãn xà đang quấn trên người cô. Tim đập gia tốc, thân nhiệt dần nóng lên khi Mỹ Nhân áp thân người trần như nhộng, môi nóng bỏng mà hôn hít, liếm láp bên cổ Lãnh Thiên khiến cho cô sinh ra cảm giác ngứa ngáy.
- Là chị quyến rũ em trước, nên đừng có trách em không biết kìm chế.
Lãnh Thiên dùng chất giọng trầm ấm nói bên tai nàng, lời vừa dứt cũng là lúc Lãnh Thiên vật người Mỹ Nhân áp nàng dưới thân cô .
Than đã tàn nhưng Mỹ Nhân lại chẳng biết tốt xấu mà khơi gợi ngọn lửa dục vọng trong lòng Lãnh Thiên lên. Xem ra đêm nay Mỹ Nhân lành ít dữ nhiều rồi.
- Umm ~ ân .
Lãnh Thiên như một con thú cưỡng hãn mà cưỡng hôn Mỹ Nhân, hai bờ môi mềm mại dán lấy nhau, cùng nhau dây dưa. Lí trí Mỹ Nhân lượn mờ khói sương mà ngây ngô đáp lại nụ hôn cuồng nhiệt này .
Cạy hàm răng tráng sáng của nàng ra, cái lưỡi linh hoạt của Lãnh Thiên luồn lách vào trong quấy phá hang động lõm chỏm đá ngọc mà khám phá mọi ngõ ngách.
Tiếng mút vang lên to rõ xé toạt không gian tĩnh lặng về đêm, âm thanh chùn chụt phát ra từ hai chiếc lưỡi đinh hương, quấn quít bên nhau không rời, bị cô hôn đến choáng váng đầu óc, mặt Mỹ Nhân đỏ lợi hại vì thiếu dưỡng khí, phản khán muốn chốn chạy khỏi sự truy đuổi này, Mỹ Nhân lắc đầu từ chối tiếp nhận nụ hôn nóng bỏng của Lãnh Thiên.
- Ân ~ Thiên Thiên xấu xa tính giết chị hay sao hả ?.
Mỹ Nhân bĩu môi, chu cái mỏ đỏ ao, có chút sưng tấy mà oán trách Lãnh Thiên hôn nàng sâu đến đứt hơi.
- Em xấu xa đó rồi chị làm gì được em ?.
Lãnh Thiên cười gian manh nói, lột sạch thứ vướng víu trên người quăng đi, áp lòng bàn tay sờ má Mỹ Nhân mà cảm thụ làn da mềm mịn, trơn nhẵn này, quá mức xúc cảm.
- Um ~ Thiên Thiên chị đẹp không ?.
Mỹ Nhân ngây ngô hỏi, nàng vòng tay câu cổ Lãnh Thiên, bày ra bộ dạng quyến rũ câu nhân. Uống rượu vào rồi phản ứng sinh lí được thúc đẩy cao hơn mọi khi, cho nên bây giờ Mỹ Nhân rất là ham muốn chuyện tình dục.
- Đẹp, rất là đẹp !, chị đẹp đến nỗi làm xao xuyến trái tim của em.
Lãnh Thiên cong khoé môi thật thà trả lời, dù phòng ngủ có chút tối, tuy nhiên nương theo ánh sáng ấm của đèn ngủ Lãnh Thiên không khó có thể ngắm nhìn hết từng đường nét khắc hoạ trên cơ thể cực phẩm này. Cổ trắng ngần như tuyết, xương quai xanh tinh xảo lồi lồi lõm lõm, vùng núi cao chập chùng theo từng nhịp thở gấp, vòng eo phẳng lì, rốn sâu hút người, bờ mông căn tròn như hai quả đào chín chờ người đến hái, đôi chân thon nuột nà nhìn liền muốn sờ thử và một điểm chí mạng đó chính là khu vực tam giác được nàng tỉa gọn gàng, vài sợi lông lưa thưa mọc che đậy hai cánh hoa béo mập, nơi tư mật đó như có một lực vô hình thu hút ánh nhìn của Lãnh Thiên, ngắm hoài mà chẳng chán, mọi thứ trên cơ thể nàng đều đẹp không chỗ chê. Cực phẩm vưu vật nhân gian, Lãnh Thiên nhìn đến chỉ muốn đem nàng nuôi nhốt ở nhà tránh để người khác nhìn thấy rồi sinh lòng chiếm hữu, Mỹ Nhân chỉ được thuộc về một mình Lãnh Thiên này.