Ngũ Vận Uyển cảm thấy không thể tha thứ cho Khương Linh và Lâm Tiểu Như được!
Nhưng Nam Bá lại giấy thoát khỏi sự lôi kéo của Khương Linh, bước lên trước và nói với Ngũ Vận Uyển: “Ngũ Vận Uyển, hôm nay em hãy nể tình cảm hai năm trước của chúng ta mà tha cho Lâm Tiểu Như đi. Con của anh vô tội, nó là một sinh mạng nhỏ, không nên gánh tội lỗi của thế hệ trước. Hơn nữa dù Lâm Tiểu Như có sai lầm thì cô ta vẫn là em gái ruột của em, đây là quan hệ huyết thống, em không thể thay đổi được?”
Huyết thống? Huyết thống này thật nực cười. Nếu có thể lựa chọn thì Ngũ Vận Uyển cô thà rằng mình không xuất hiện trên cõi đời này còn hơn! Cô hận mối quan hệ huyết thống này! Cô hận Lâm Hải Sinh vì đã cướp đi hạnh phúc của mẹ cô, khiến bà mang thai và sinh ra cô.
Cô không những phải sống vì mối quan hệ huyết thống với nhà họ Lâm, mà còn phải làm người nhà với hai mẹ con độc ác kia... Ngũ Vận Uyển đã hận thấu xương cái gọi là quan hệ huyết thống này từ lâu rồi!
Cô nhớ khi còn nhỏ, lần đầu tiên nhìn thấy Khương Linh và Lâm Tiểu Như, một người là dì, một người là em gái, cô muốn chung sống hòa thuận và vui vẻ với họ. Nhưng mấy năm trôi qua, sự nhẫn nhịn, cảm thông và khoan dung của Ngũ Vận Uyển chỉ đổi lại được những thương tổn, ác độc và đố kỵ. Bọn họ thật sự đã khiến cô quá thất vọng!
Hai năm trước, vào cái đêm cô bị bỏ thuốc, may mắn là có Nam Ngự tình cờ cứu được cô. Nếu không thì giờ phút này có thật sự đã như bông hoa bị vùi dập, còn nói gì đến quan hệ huyết thống và tình thân?
Bọn họ coi cô là gì, là kẻ thù, là người dưng nước lã, là ngọn cỏ dại mà tùy ý giẫm đạp!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!