Phóng viên A còn chưa nói xong đã thấy Nam Ngự đột nhiên trượt xe lăn quay mặt về phía mình, nhìn chằm chằm vào mình với ánh mắt hung ác như một con thú hoang.
Phóng viên A vội vàng ngậm miệng lại.
Mọi người đều bị khí thế của Nam Ngự trấn áp. Anh tức giận, mắt như muốn phun ra lửa vậy! Thật đáng sợ!
Tất cả đều hít sâu một hơi, lập tức yên lặng. Dưới khí thế mạnh mẽ của Nam Ngự, bọn họ sợ đến mức không dám nói gì nữa.
Nhưng khi Nam Ngư ngồi trên xe lăn chuẩn bị rời đi, bọn họ lập tức trở lại bình thường, cùng nhao nhao đặt câu hỏi với anh.
Nam Ngự cắn chặt răng, khẽ gầm lên: "Đủ rồi! Câm miệng!"
Anh vừa nói, mọi người lại im lặng nhìn anh đang giận dữ.
Nam Ngự lạnh lùng nói mà không cho phép bất kỳ ai chất vấn lời của mình: "Ngũ Vận Uyển là người thế nào, tôi hiểu rõ hơn ai hết"
Anh rất lo lắng cho Ngũ Vận Uyển nên không để ý tới những câu hỏi dồn dập của đám phóng viên, trượt xe lăn vào trong thang máy chuyên dụng. Các phóng viên bị chặn ở bên ngoài.
Anh chắc chắn phải điều tra xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra lại kéo Ngũ Vận Uyển vào trong tầm mắt của đám truyền thông. Rốt cuộc là ai làm? Lẽ nào lần này lại là Lâm Tiểu Như sao? Anh luôn cảm thấy phía sau chuyện này không đơn giản như vậy.
Dương Tá ở bên cạnh anh nói: "Sếp Nam, cậu có cần tôi đi điều tra không?"
"Điều tra thì tất nhiên phải điều tra rồi. Cậu đi với tôi đến văn phòng trước đã!
Nam Ngự vào văn phòng, lập tức gọi điện thoại cho Ngũ Vận Uyển nhưng không có ai nghe máy. Anh vô cùng lo lắng.