Hồi đó nếu không vì nghĩ đến nửa đời sau của Ngũ Nhã Phân thì Ngũ Vận Uyển đã tự sát. Bây giờ, làn sóng nước bẩn và ác độc lại tàn nhẫn hắt lên người Ngũ Vận Uyển, đánh cô không còn sức đứng lên.
Nước mắt không ngừng tuôn rơi, tim Ngũ Vận Uyển rất đau, đau như bị ai đấm.
Cô cố kìm nén để không khóc ra tiếng, chạy ra khỏi văn phòng, nhốt mình trong nhà vệ sinh rồi bật khóc nức nở.
Tiểu Lý đứng dậy nhìn bàn làm việc trống không của Ngũ Vận Uyển, nói với Hiểu Mai: “Có phải chị ấy khóc rồi không?”
Hiểu Mai bảo: “Anh im miệng, làm việc đi!”
Hiểu Mai biết lúc này Ngũ Vận Uyển chỉ muốn yên tĩnh một mình, bây giờ cô đến an ủi lại thành ra hỏng bét. Cô thở dài, đây toàn là những chuyện vớ vẩn gì không biết? Cái hố này của chị Vận Uyển thật sâu.
Điện thoại trên bàn của Ngũ Vận Uyển nhấp nháy sáng lên, Nam Ngự gọi tới, còn có Nam Bá gọi tới. Nhưng bây giờ cô chỉ ngồi sụp xuống bồn cầu trong nhà vệ sinh, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Ngũ Vận Uyển ngồi trên nắp bồn cầu nhà vệ sinh, cơ thể không ngừng run lên, cô cảm thấy vô cùng lạnh, toát cả mồ hôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!